XA CON LÀ ĐÁ KÉM
Một mảnh giấy tin nhắn được tuồn xuống dưới khe cửa trong phòng khách sạn của các cầu thủ Na Uy trước trận họ gặp Thái Lan ở World Cup nữ 2015 tại Ottawa, Canada.
Tin nhắn không liên quan gì tới bóng đá; đó là một thư mời tới dự sinh nhật cậu con trai 9 tuổi của tiền vệ Solveig Gulbrandsen. Chồng của cầu thủ kỳ cựu này Espen, con trai cô Theodor và con gái 3 tuổi Lilly đều ở cùng khách sạn với đội. Họ cũng là một phần của đội hình thi đấu.
“Chúng tôi ấn định nguyên tắc này trong nhiều năm rồi và tôi nghĩ mọi việc tiến triển thuận lợi”, GĐBĐ nữ của Na Uy, Heidi Store, nhà vô địch World Cup 1995, nói. “Các cháu ở cùng khách sạn với đội và Solveig có thể gặp chúng mỗi ngày. Điều đó giúp tăng cường phong độ trên sân, theo đánh giá của tôi. Các cầu thủ khác cũng có thể mang con cái theo, và ảnh hưởng theo tôi là tích cực, chứ không tiêu cực”.
Gulbrandsen, 34 tuổi, đã có trận thứ 183 cho Na Uy khi cô và các đồng đội bị Anh loại ở vòng 16 đội. Tuy nhiên, gia đình cô không còn ở Canada lúc đó. Họ chỉ ở được với đội trong 10 ngày đầu giải. Điều đó có lẽ phần nào ảnh hưởng tới phong độ của Gulbrandsen.
“Có họ ở đây là tất cả với tôi”, cô nói. “Nếu tính cả giai đoạn tập trung chuẩn bị và thời gian diễn ra giải, thì tôi phải xa nhà quá lâu. Với tôi điều quan trọng là phải có con cái bên cạnh”.
… và Katie Chapman không thể mang con đi cùng,…
MẸ VẮNG NHÀ
Cách tiếp cận của Na Uy trái ngược hoàn toàn với của Anh: LĐBĐ nước này, FA, không cho phép gia đình các cầu thủ ở cùng khách sạn vì cho rằng họ cần tập trung cho bóng đá.
Thật ra thì các đồng nghiệp nam giới đã làm hại những nữ cầu thủ Anh. Tuyển bóng đá nam của Anh từng mang theo cả một hậu cung ở World Cup 2006 và sau khi thua thảm hại, FA đã ban bố lệnh cấm bầu đoàn thê tử từ đó trở đi.
FA cũng từ chối trả hoặc hỗ trợ sinh hoạt phí và tiền đi lại nếu thành viên gia đình các cầu thủ muốn sang Canada làm CĐV. Với thu nhập ít ỏi của nghề cầu thủ nữ, các bà mẹ ở tuyển Anh, như tiền vệ kỳ cựu Katie Chapman, sẽ không được gặp chồng và ba con trai trong suốt hơn một tháng trời.
Chapman, từng hai lần được bình chọn là Tuyển thủ Anh xuất sắc nhất năm, mới trở lại ĐTQG gần đây sau 5 năm vắng mặt: cô bị FA hủy hợp đồng khi xin nghỉ một thời gian để chăm sóc gia đình.
Khác với các ông bố, nhất là ông bố cầu thủ, vốn thường phó mặc chuyện con cái cho vợ, tình mẫu tử là điều ai cũng hiểu có ý nghĩa ra sao. Chapman vì thế nói cô hiểu thời gian sắp tới “sẽ cực kỳ khó khăn” vì cô không thể đưa gia đình sang Canada cùng mình.
Tuy nhiên, FA cũng đã nói họ đang xem xét lại chính sách này với ĐT nữ “dựa trên tiền lệ trong các môn thể thao khác”. “Các cầu thủ của chúng tôi đều có hợp đồng với liên đoàn và chúng tôi sẽ cố gắng tiếp cận một cách mềm dẻo trong các điều khoản thanh toán, để có chỗ cho những vấn đề liên quan tới trẻ nhỏ”, tuyên bố của FA viết.
Một đồng đội của Chapman, Casey Stoney và bạn đời, Megan Harris (một cặp đôi đồng tính), đã không thể mang theo cặp song sinh thụ tinh nhân tạo của họ, Stoney sẽ phải liên lạc với các con qua Skype. “Tôi rất buồn vì các con tôi không có ở đây, tôi thấy hơi tủi thân khi nhìn các bà mẹ khác có con bên cạnh”, cầu thủ 33 tuổi này nói. “Nhưng giải bóng đá nào cũng vậy. Tôi sẽ rất vui nếu các con có ở đây, nhưng tôi không đủ sức về mặt tài chính. Tôi nhớ chúng lắm”.
... thì các nữ cầu thủ của ĐT Mỹ luôn được tạo điều kiện để chăm sóc các con ngay trong thời gian dự giải
MỖI NHÀ MỖI CẢNH
Rất nhiều bà mẹ đá bóng ở World Cup 2015 phải xa con một thời gian dài, nhưng Na Uy không phải là nước duy nhất cởi mở. Từ năm 1996, LĐBĐ Mỹ đã cho phép con cái các nữ cầu thủ tới không chỉ là giải đấu, mà cả các đợt tập trung đội tuyển. Liên đoàn cũng bỏ tiền thuê riêng một vú em cho các em nhỏ, thường là người thân hay bạn bè của cầu thủ, và hỗ trợ chi phí đi lại cũng như ăn ở.
Cũng phải thừa nhận là bóng đá nữ ở Mỹ thậm chí còn quan trọng hơn bóng đá nam, là một trong hiếm hoi các nước trên thế giới ở tầm mức đó. “Chúng tôi rất coi trọng việc tạo điều kiện cho các cầu thủ đã có con vẫn có thể tiếp tục cống hiến cho ĐTQG”, người phát ngôn của LĐBĐ Mỹ Neil Buethe giải thích. “Có con cái bên cạnh, các cầu thủ có thể tập trung hơn, không phải lo lắng về việc cân bằng giữa gia đình và sự nghiệp mỗi khi xa nhà”.
Những bà mẹ đá bóng ở ĐT Mỹ hiện bao gồm các hậu vệ Shannon Boxx và Christie Rampone, tiền đạo Amy Rodriguez, và HLV trưởng Jill Ellis. “Thật tuyệt khi có con gái nhỏ của tôi ở đây và còn tuyệt hơn vì nó có thêm 23 bà mẹ khác lúc nào cũng sẵn lòng săn sóc nó”, Boxx, 37 tuổi, nói.
Nhà ĐKVĐ thế giới Nhật Bản chưa có bà mẹ nào ở Canada 2015, nhưng LĐBĐ Nhật Bản (JFA) từng trả tiền cho con trai và mẹ của cựu tiền vệ Tomomi Miyamoto tới cùng cô trong các đợt đội tuyển tập trung. Chính sách hiện giờ của họ, có hiệu lực từ năm 2008, cho phép mang theo con từ 18 tháng tới 3 tuổi, một người bảo mẫu, ở những đợt tập trung không kéo dài hơn 2 tháng.
JFA nói họ duy trì một chính sách rộng rãi không chỉ vì lợi ích của ĐTQG, mà còn hy vọng điều đó sẽ giúp “tăng cường và thúc đẩy hoạt động bóng đá nữ ở Nhật Bản khi họ biết các cầu thủ giỏi sẽ được đảm bảo một tương lai vững chắc”.
“Tôi rất nhớ con” Tiền đạo của ĐT Cameroon Madeleine Ngono Mani nói hiện cô chưa nhận được hỗ trợ nào từ LĐBĐ liên quan tới gia đình, nhưng nếu có thì đó sẽ là “một bước tiến lớn”. Tuyển thủ 31 tuổi đã không gặp cậu con 13 tháng tuổi gần một tháng rồi và chồng cô phải ở nhà chăm con. “Tôi rất nhớ nó”, cô nói. “Không có nỗi nhớ nào như nhớ con khi xa nhà, mà con tôi lại còn nhỏ quá”. Cameroon đã bị Trung Quốc loại ở vòng 16 đội, một tin không vui với Mani, nhưng bù lại, giờ cô có thể về nhà sớm với con. “Tôi có lẽ sẽ không nhận được sự hỗ trợ gì cho tới khi treo giày, nhưng tôi hy vọng ít ra những người trẻ hơn tôi sẽ được”, cô nói. “Tôi rất muốn thấy điều đó xảy ra”. Thủ thành kỳ cựu của ĐT Australia, Melissa Barbieri, đang tham dự kỳ World Cup thứ tư và đội tuyển của cô đã vào tứ kết, cũng không thể mang theo chồng và con gái, nhưng cô đã dán một tấm ảnh họ lên tủ đồ của mình. “Để thấy họ vẫn ở cạnh tôi trong suốt hành trình này”, cô viết cùng bức ảnh trên Facebook. |
Các bà mẹ dự World Cup
Thủ môn: Melissa Barbieri (Australia), Hedvig Lindahl (Thụy Điển)
Hậu vệ: Casey Stoney (Anh), Shannon Boxx (Mỹ), Christie Rampone (Mỹ)
Tiền vệ: Solveig Gulbrandsen (Na Uy), Katie Chapman (Anh), Erika Vasquez (Ecuador)
Tiền đạo: Amy Rodriguez (Mỹ), Madeleine Ngono Mani (Cameroon)