Cuộc sống của các “số 9” ở Barca vẫn bình thường cho đến khi Pep Guardiola tìm ra vai trò “số 9 ảo” cho Lionel Messi vào giai đoạn 2008/09. Kể từ đó, vai trò của các tiền đạo cắm trở nên mờ nhạt, do phải hi sinh nhiều hơn và phụ thuộc vào Messi. Đó là lí do giải thích vì sao các trung phong không tồn tại được lâu dài tại Nou Camp.
Người đi tiên phong là Samuel Eto’o, tiền đạo có một chỗ đứng vững chắc trên hàng công Barca cho đến mùa 2008/09 và sau mùa giải này phải ra đi. Hè năm 2009, BLĐ Barca đã có một sự thử nghiệm là mua Zlatan Ibrahimovic song chính chân sút người Thụy Điển cũng chỉ ở lại được một mùa bóng.
Samuel Eto'o (giữa) đã phải ra đi sau khi Messi thay đổi vị trí
Hai tiền đạo khác nối gót bước chân thảm bại của Eto’o và Ibra là David Villa (đến Hè 2010) và Alexis Sanchez (đến Hè 2011). Điểm chung của cả hai là đều gắn bó được 3 mùa bóng, song đó là sự tồn tại mang tính miễn cưỡng. Từ Pep Guardiola, đến cố HLV Tito Vilanova và “Tata” Martino đều nỗ lực khai thác họ nhưng đều không gạt hái được kết quả. Nguyên nhân giải thích duy nhất, và cũng thuyết phục nhất là do Lionel Messi.
Cụ thể được hiểu như sau. Một là do vị trí chơi bóng như chuyện thay đổi vị trí của Messi đã đề cập đến ở trên. Thứ hai, là do chính sự khắc nghiệt Messi tạo ra với các đồng đội. Hẳn vẫn còn nhớ, vào mùa giải 2012/13 ít nhất 2 lần máy quay ghi lại được cảnh Messi phàn nàn về David Villa ngay trong trận đấu vì đơn giản Villa không chuyền cho “Con rận”.
Neymar là tân binh mới nhất có trải nghiệm bên cạnh M10. Có lẽ, ngôi sao người Brazil trước khi đến Barca đã được làm khâu tâm lý nên về mặt quan hệ với Messi có vẻ khá ổn (ngày Neymar cập bến Barca tờ Sport nói rằng chính Messi đã gửi thư động viên Neymar gia nhập Barca). Song sự thật Neymar vẫn như đánh mất mình từ khi chuyển đến Barca. Điều này có thể nhìn thấy từ phẩm chất Neymar thể hiện giữa màu áo tuyển Brazil với màu áo Barca.
Neymar là trường hợp hiếm có mối quan hệ tốt với Messi
Luis Suarez là một cầu thủ Nam Mỹ khác, có những sự chia sẻ chung về mặt văn hóa và địa lý, song chưa có gì đảm bảo về sự thích nghi về môi trường cũng như chiến thuật chơi bóng giữa Suarez với Messi. Một điểm đáng chú ý là Suarez về bản chất vốn là cầu thủ có tính cách dị biệt, trong khi chính Messi cũng bị xem là có tính cách thuộc dạng tự kỷ nhẹ. Điều đó khiến 2 cầu thủ có thể tự tạo ra những xung đột trên sân, khi mà một trong hai cầu thủ không cảm thấy không cống hiến được nhiều cho đội bóng.
Trước viễn cảnh này, Luis Suarez chắc chắn phải chấp nhận hi sinh vì Messi, cũng như những “số 9” khác từng hiện diện ở xứ Catalunya trong 6 năm qua. Và Suarez, liệu anh có phải là gương mặt tiếp theo rời Nou Camp như họ?