Ngay lập tức hầu hết độc giả sẽ nghĩ ngay tới Lionel Messi. Cuộc sống đời thường và sự thể hiện của siêu sao người Argentina trên sân luôn được coi là chuẩn mực. Không bar, không rượu, không gái, không lu loa chửi bới ai đó trên mặt báo, thay vào đó là những bình luận mang đậm tính ngoại giao mỗi khi được hỏi về nhân vật nào đấy, Messi hệt như một thầy tu của thế giới bóng đá vậy. Vừa "ngoan", vừa hay lại giành mọi danh hiệu ở cấp câu lạc bộ, 4 Quả bóng Vàng trao cho Messi là quá xứng đáng.
Họ là 2 cầu thủ có tài nhưng là hình mẫu tương phản
Lấy Messi làm tham chiếu, thì tiền đạo cao to người Thụy Điển là hình mẫu tương phản: Cao ngạo, khệnh khạng, sẵn sàng gây hấn với bất kỳ ai trên sân và chẳng ngại ngần rủa xả thầy cũ (Pep Guardiola) là mụ đàn bà hay thù vặt không hơn không kém. Tính cách khác người của Ibra được hình thành từ tuổi thơ "dữ dội" đi ăn cắp xe đạp ở khu ngoại ô Malmo, của một thời thèm khát không khí gia đình hạnh phúc sau khi cha mẹ quyết định ly dị và anh luôn thờ ơ với giáo dục chính thức.
Nhưng xét về tài năng, chắc chắn tất cả đều thừa nhận Ibra không hề kém Messi. Mỗi người là một phong cách riêng, nhưng điểm chung họ đều là những vì tinh tú sáng nhất của bóng đá thế giới hiện tại. Nếu như Messi tạo ra sự khác biệt bằng những pha đi bóng lắt léo, nhanh như một chú sóc thì Ibra cũng là của hiếm. Không mấy cầu thủ ghi bàn bằng những động tác khó tin nổi như tung người móc bóng ở khoảng cách không tưởng, ở góc không thể tin nổi (chiến thắng trước đội tuyển Anh hồi tháng 11 năm ngoái); song phi không khác gì một môn đồ Thiếu lâm tự hoặc gần nhất là pha ghi bàn kiểu bọ cạp vào lưới Bastia và cú giật gót đánh bại thủ thành Anderlecht... Đó là những khoảnh khắc thiên tài của Ibra!
Trong năm 2012, Ibra đã ghi được 46 bàn trong 48 trận chơi cho AC Milan, PSG và đội tuyển Thụy Điển, chỉ kém Messi và Ronaldo. Ở tuổi 31, Ibra đang ở đỉnh cao phong độ. Sự nghiệp của anh vẫn đang thăng hoa, đã cùng PSG giành chức vô địch Ligue 1 mùa 2012/13, và đưa đội tuyển Thụy Điển có mặt tại vòng play-off tranh vé tham dự World Cup 2014.
Tất nhiên, để được nhận giải thưởng cá nhân cao quý như Quả bóng Vàng, những khoảnh khắc thiên tài và thành tích kể trên là chưa đủ, nhưng sẽ là bất công đối với Ibra nếu như anh vẫn không được coi là ứng viên hàng đầu. Với tích cách bất cần của mình, Ibra có lẽ không quan tâm tới điều này, nhưng ít nhiều nó như một sự thừa nhận tài năng cũng như đóng góp của anh cho bóng đá thế giới bởi thiếu những gã khùng như Ibra, trận đấu sẽ nhạt đi rất nhiều.
* Bạn đánh giá tài năng của Ibra như thế nào? Liệu anh có xứng đáng có mặt trong top 3 ứng viên QBV 2013, hay thậm chí, giành QBV?