CHIẾN THẮNG TỬ THẦN CHỨ KHÔNG PHẢI CAI NGHIỆN THÀNH CÔNG
Sở dĩ chuyến đi Arizona điều trị gần đây nhất của Gascoigne được cả thế giới quan tâm là bởi những người trong cuộc - gồm cả Gascoigne - nghĩ rằng anh gần như không còn cơ hội sống sót. Vâng, Gascoigne chiến thắng tử thần trong đợt cai nghiện vừa qua, chứ không phải anh đã cai nghiện thành công.
Chính Gascoigne nói rõ trên một chương trình truyền hình sau đó: "Tôi không thể nói rằng tôi đã đoạn tuyệt với rượu. Có thể tôi sẽ lại uống trong một ngày gần đây. Đấy chính là vấn đề của một con nghiện. Tôi chỉ khẳng định là hôm nay tôi không uống, và hy vọng trong tương lai cũng sẽ như vậy".
Còn một điều căn bản nữa mà báo chí thường xuyên viết sai về anh, Gascoigne nói luôn: "Người ta bảo tôi đã uống rượu suốt nhiều năm qua. Không thể có chuyện như vậy. Tôi chỉ uống vài lần". Đúng là Gascoigne chỉ uống vài lần, nhưng mỗi lần uống đều là một lần tự đẩy mình gần hơn đến quỷ môn quan. Gascoigne uống vì cảm thấy cô đơn, buồn bực. Anh luôn tự nhủ rằng sẽ chỉ uống một tí.
Và chỉ cần nhấm nháp một tí bia hoặc rượu vang là toàn bộ nỗ lực cai nghiện trước đó của Gascoigne tan thành mây khói. Anh lại tàn phá cơ thể mình, lại phải nhập viện và chiến đấu với tử thần. Sự thật, như chính Gascoigne thổ lộ: "Tôi tự làm cho mình buồn hoặc cô đơn. Tôi tự biết mỗi lần như vậy là tôi tự giết tôi". Thế thì tóm lại, chuyến điều trị vừa qua cũng chỉ là "một lần nữa"?
Như đã nêu trên, người ta hy vọng đấy là lần cuối cùng vì Gascoigne đã tiến gần đến địa ngục hơn bao giờ hết. Anh thậm chí đã cảm nhận một cách rõ ràng về cái chết, thấy mình đang chết như thế nào. "Tôi đã chết" - Gascoigne nói sau khi từ Mỹ trở về. Và anh bật khóc: "Nhưng tôi không muốn chết".
Cảm giác kinh hoàng và dấu ấn sâu đậm của nó sẽ làm Gascoigne nhớ mãi sai lầm chết người trong lần gần đây nhất anh nhấm nháp một cốc bia, và nó đủ mạnh để làm Gascoigne có đủ nghị lực, đoạn tuyệt hoàn toàn với bia rượu?
CHỜ MONG 1 HLV PAUL GASCOIGNE
Đấy là chuyện của tháng trước. Bây giờ, người ta thấy một Gascoigne tươi tắn ngồi cạnh đồng đội cũ Gary Mabbutt trên khán đài sân White Hart Lane, xem trận Tottenham - Everton ở giải Premiership. Đấy đều là các CLB cũ của Gascoigne. Trước đó, anh đã tái ngộ con trai Regan, vợ cũ Sheryl, và con gái Bianca (chính xác là con riêng của Sheryl), cùng nhau ăn trưa.
Bianca nói về bố dượng: "Ông đang có phong độ tuyệt vời. Tôi đã bật khóc khi phải chia tay ông". Sở thích của Gascoigne bây giờ là kẹo. Regan và Bianca đều tỏ ra tự hào khi chụp hình với cả một tủ kẹo rực rỡ màu sắc của bố. Thật ra, danh mục những thứ làm cho Gascoigne phải nghiện lên đến hàng chục món. Kẹo cũng là một trong số ấy. Nhưng thà... nghiện kẹo còn hơn!
Điều quan trọng nhất bây giờ là phải làm sao để Gascoigne tìm được nguồn vui hàng ngày, để anh hoàn toàn thoát khỏi suy nghĩ cho rằng anh quá cô đơn, buồn tẻ. Cũng đã xuất hiện những bức ảnh cho thấy Gascoigne chơi bóng với Cameron, đứa cháu ruột 11 tuổi hiện đang khoác áo đội năng khiếu Newcastle.
Một khi Gascoigne hoàn toàn bình phục, có đủ sức khỏe để làm việc, Newcastle sẽ chính thức đề nghị anh làm HLV, huấn luyện bọn trẻ vào mỗi sáng thứ Bảy. Không phải nói thêm, Newcastle chính là bệ phóng đã đưa Gascoigne lên hàng ngôi sao trong bóng đá đỉnh cao và đến bây giờ, đấy vẫn là CLB mà anh yêu thích nhất. Bố, mẹ và chị Gascoigne đều đang sống ở Newcastle.
Ý tưởng mời Gascoigne về huấn luyện năng khiếu của Newcastle chẳng những nghiêm túc mà còn hợp lý. Ai nấy đều biết, Newcastle không phải là CLB giàu có, và họ chỉ có thể phát triển bằng lực lượng trẻ do chính mình đạo tạo hơn là rải tiền mua sắm ngôi sao.
Mà với các cầu thủ U-11, như chính đứa cháu Cameron của Gascoigne, thì điều quan trọng hơn cả lại là sự say mê chứ không phải các vấn đề kỹ, chiến thuật. Chỉ cần huyền thoại Paul Gascoigne đứng ngoài xem chúng chơi bóng, là các cầu thủ "nhí" của Newcastle có dư cảm hứng để hăng say tập luyện. Ở Newcastle, chỉ mỗi cái tên Gascoigne đã là cả một tài sản mà không có tiền bạc nào mua được. Nhưng...
Đôi khi, cuộc sống thật đáng nguyền rủa khi cứ xuất hiện chữ "nhưng" đáng ghét. Bao giờ Gascoigne sẽ hoàn toàn khỏe khoắn, ít ra là ở mức độ có thể làm việc? Không ai biết chắc. Đại diện của Gascoigne, Terry Baker, tỏ ra thực tế: "Tôi không biết. Thực sự không biết".
Và khi trả lời báo chí như vậy, Baker nói về khả năng sống một cuộc sống bình thường của Gascoigne - chứ chưa bàn chuyện khỏe khoắn để huấn luyện bọn trẻ. Baker nói tiếp: "Cũng có thể, không ai cứu được Gascoigne". Các quan chức Newcastle thì vẫn chờ mong một ngày Gascoigne mang danh HLV của CLB, dù anh chỉ cần xuất hiện trên sân tập, phát áo bib, đặt các dụng cụ tập luyện, và tạo nguồn cảm hứng cho bọn trẻ...
3 lần lạc bước quỷ môn quan Gascoigne hôn mê, nhưng "hình như" anh vẫn nghe rõ những câu đối thoại của các bác sĩ. "Gã này chết chắc", "Chết rồi", "Không còn chút hy vọng nào". Đại khái là như vậy, dù tất nhiên không ai thừa nhận là đã thốt ra những lời như thế, Gascoigne cũng không biết chắc là anh nghe như thế hay đấy chỉ là "nghe" trong ác mộng. Chỉ có thể khẳng định: các bác sĩ ở Arizona quả đã xác nhận là họ chưa bao giờ phải đối phó với một trường hợp cai nghiện nặng như Gascoigne. Tim anh ngừng đập 3 lần. Chưa bao giờ các bác sĩ ấy phải tiêm vào cơ thể người bệnh một số lượng thuốc đa dạng về chủng loại và mạnh về liều lượng nhiều như trường hợp của Gascoigne. Gần như là một phép lạ khi các bác sĩ làm cho tim và phổi của anh hoạt động trở lại. Chính họ không tin rằng rút cuộc Gascoigne đã sống sót để xuất viện. |