SEA Games 30, khi cả nước phát sốt với chấn thương của Quang Hải thì có một người không nao núng, đó là Park Hang Seo. Nhà cầm quân người Hàn Quốc đã giúp NHM nước nhà đi từ nỗi sợ hãi vì tổn thất quá lớn sang tự hào về một đội ngũ thiện chiến, gắn kết và đầy sức mạnh.
Chúng ta coi Quang Hải là ngôi sao sáng nhất. Đối thủ dành cho Quang Hải sự tôn trọng tuyệt đối. Nhưng, với Park Hang Seo, ngôi sao lớn nhất là tập thể, thành công của một đội bóng phải được xây dựng từ sự nỗ lực của tất cả các cầu thủ.
Và thế là từ trận này qua trận khác, U22 Việt Nam dần quen với sự thiếu vắng của Quang Hải nhờ nỗ lực của cả một hệ thống. Chúng ta có một Hoàng Đức đủ sự tinh tế và hiệu quả. Chúng ta chứng kiến một cầu thủ đa năng Đức Chiến. Và đặc biệt, chúng ta có những Hùng Dũng, Trọng Hoàng, Tiến Linh, Đức Chinh luôn biết chứng tỏ giá trị của một ngôi sao.
Bóng đá là cuộc chơi của một hệ thống. Nhưng hệ thống ấy được xây dựng từ những cá nhân đơn lẻ. Có nhiều cá nhân xuất sắc, khát khao, các nhà cầm quân có cơ hội xây dựng một hệ thống gắn kết, hiệu quả. Và trong bước chạy đà tới đây, người ta lại hy vọng vào sự xuất hiện của phát hiện mới, hay sự hoàn thiện ở cấp độ cao của những cái tên cũ. Có thể là Trọng Hùng, cầu thủ đang hồi phục chấn thương. Cũng có thể là vai trò rất lớn của Đình Trọng sau những tháng ngày dài không bóng đá.
Cái duyên của thầy Park trong việc phát hiện và sử dụng con người đang là một trong những yếu tố căn bản mang đến thành công cho các đội tuyển. Nhưng ở góc độ khác, ông may mắn hơn nhiều đồng nghiệp bởi đến Việt Nam trong thời điểm nền bóng đá đang sản sinh ra rất nhiều cầu thủ trẻ xuất sắc. Sự cộng hưởng giữa hai yếu tố đó mang đến thành công cho Park Hang Seo, cho các đội bóng mà ông dẫn dắt.