Có người bảo, vì tình xưa nghĩa cũ mà Sài Gòn FC sẽ đá một trận tưng bừng với Viettel nhằm giúp Hà Nội FC lên ngôi vô địch V.League 2020. Sự hồ nghi càng tăng lên khi HLV Vũ Tiến Thanh tuyên bố công khai sẽ đá không khoan nhượng với đội bóng Quân đội. Rồi, người ta nghĩ ngay đến việc, một Than.QN vốn không còn tham vọng sẽ chơi lỏng chân với đội bóng đang khát khao chiến thắng là Hà Nội.
Đúng là Sài Gòn FC có xuất thân là Hà Nội B. Rất nhiều cầu thủ trong đội hình hiện tại trưởng thành từ lứa trẻ Hà Nội. Họ ăn cơm của bầu Hiển, chịu ơn bầu Hiển và gia đình vẫn đang ở Hà Nội. Thế nhưng, nói thế không có nghĩa là Sài Gòn FC sẽ chiến đấu vì Hà Nội FC. Bóng đá có ngôn ngữ và lý lẽ của bóng đá. Mỗi đội bóng phải chiến đấu cho bản thân mình chứ không phải phục vụ lợi ích của CLB khác. Đó là chưa kể đến việc, những cầu thủ khoác áo Hà Nội B và nay là Sài Gòn FC vốn không được lựa chọn ở Hà Nội FC. Họ phải đến một môi trường ít tính cạnh tranh hơn mưu sinh. Thế nên, trong thâm tâm, các cầu thủ Sài Gòn FC luôn có khát khao cháy bỏng là phải khẳng định tài năng, tinh thần chiến đấu trước những người được lựa chọn ở lại.
Sài Gòn FC không có nghĩa vụ phải đá cho Hà Nội FC. Họ đá cho chính mình. Họ đá cho cơ đồ lâu dài và niềm tin mới được khơi lên sau cuộc chuyển giao lịch sử. Đội bóng này có niềm tự hào riêng, có con tính riêng và một trong những vấn đề sống còn đối với họ chính là tình yêu từ khán giả TP.HCM. Họ phải cho thấy khát vọng, trách nhiệm và sức mạnh trong cuộc chơi đầy toan tính. Vậy nên, đừng nói một đội bóng đá vì chiến hữu. Họ phải sống, phải mưu cầu hạnh phúc, mưu cầu tương lai. Mà những bài toán này chỉ có thể giải nếu Sài Gòn FC thực sự là một đội bóng độc lập, tự chủ và tự trọng.
XEM THÊM
Viettel gặp may vì Hà Nội FC không giỏi đua vô địch ở vòng cuối cùng