Ở V.League, Hà Nội là đội bóng được đánh giá chuyên nghiệp, có khả năng hội nhập quốc tế nhất. Họ may mắn có được một lứa cầu thủ tài năng. Nhưng, may mắn lớn nhất là họ có một ông chủ hào phóng, giầu có và luôn khát khao phải vươn ra biển lớn. Có lẽ vì điều này mà Hà Nội luôn mặc định tầm nhìn phải vươn ra sân chơi châu lục và làm mọi thứ để hoàn thành giấc mơ lớn của bầu Hiển.
Thế nhưng, giữa ước mơ và thực tế đôi khi là khoảng cách mong manh. Trớ trêu ở chỗ, hành trình ra biển lớn ấy đôi khi lại bị cản bởi những nhận thức mơ hồ, giản đơn của bộ phận điều hành. Cách đây không lâu, Hà Nội không được đại diện cho V.League tham dự AFC Cup. Lý do thật lãng xẹt là họ không có đại diện tham dự giải U15 QG.
Trớ trêu ở chỗ, Hà Nội có đội U15 nhưng họ lại cho những người anh em của mình mượn để tham dự giải U15 QG để hoàn thành tiêu chí cấp phép là phải có đội bóng dự giải trẻ. Hóa ra, Hà Nội hiểu về quy định cấp phép nhưng lại không hiểu mình cũng không là ngoại lệ. AFC không chấp nhận cho đội bóng nào được đặc cách khi không hoàn thành tiêu chí do mình đặt ra. Và thế là dù có đội bóng hùng mạnh, không thiếu tiền bạc, có ê kíp hội nhập quốc tế và chuyên nghiệp nhất nhưng Hà Nội vẫn phải đứng ngoài cuộc chơi bởi sự tự tin tin, toan tính không đúng thời điểm. Và chắc chắn một điều, Hà Nội không thể trách AFC cứng nhắc, không chịu gọi điện thoại hỏi han, chia sẻ với đội bóng này bởi luật chơi lý tính, không có bất cứ ngoại lệ nào.
Vẫn phải nhấn mạnh là Hà Nội đang là đội bóng xuất sắc nhất V.League. Họ tham dự AFC Cup sẽ có cơ hội cao để thành công và sẽ làm rạng danh cho nền bóng đá. Nó cũng là cơ hội để đội bóng này tranh thủ thời gian khi lứa cầu thủ Vàng đang ở đỉnh cao sự nghiệp.. Khi ấy, bầu Hiển sẽ có cơ hội thực hiện hoài bão chinh phục biển lớn, nơi ông chưa một lần thành công. Nói cho cùng, giấc mơ của bầu Hiển là chính đáng và phù hợp với cơ đồ đang có. Hà Nội đủ sức làm việc lớn và sẽ thật tiếc nếu họ không thể tham dự AFC Cup mùa tới.
Tại sao phải nhắc đến cơ hội dự AFC Cup mùa tới. Lý do là đến nay VFF vẫn chưa công bố đội bóng đại diện cho Việt Nam ở đấu trường châu lục do giải đấu bị hủy giữa chừng. HAGL không được công nhận vô địch và cũng không có đội bóng xuống hạng. Nếu lựa chọn đội dự AFC Cup theo thứ hạng bảng xếp hạng hiện tại thì không có chỗ cho Hà Nội. Nếu chiếu theo thành tích mùa giải trước thì lại không có suất cho HAGL. Nếu áp theo một công thức nào đó thì dễ nảy sinh mâu thuẫn về quyền lợi các đội bóng. Thật khó để lựa chọn một phương án làm hài lòng tất cả giữa một cuộc chơi đầy toan tính như V.League. Nó cũng giống như việc, các đội bóng nhất tâm hủy giải nhưng lại không chấp nhận có suất xuống hạng hay trao chức vô địch cho HAGL.
Hóa ra, việc kết thúc giải đấu thời điểm này không hề đơn giản. Nó có thể khiến một số đội bóng giảm chi phí. Với Hà Nội, họ không lâm vào tình cảm thất bại dù đầu tư lớn và cay đắng hơn là nhìn đối thủ số 1 là HAGL hay Viettel vô địch. Đó có thể là một toan tính rất thực tế và khi mùa giải mới khởi tranh, đội bóng này có thể làm lại từ đầu với vẹn nguyên cơ hội vô địch. Nhưng nếu năm 2022 mà Hà Nội không thể dự AFC Cup thì những cái lợi trước mắt không thể tính bằng nỗi buồn của bầu Hiển. Bởi lẽ, đội quân tinh nhuệ của ông không thể vươn ra biển lớn, giành lấy VINH QUANG thay vì danh tiếng ở một cõi. Thôi, đành chờ vào phút 89 vậy.