Bóng Đá Plus trên MXH

Andrea Agnelli, con rắn độc ngậm chặt quyền trượng châu Âu
14:04 ngày 11/03/2020
Ông chủ Andrea Agnelli của Juventus là một con rắn độc luôn luồn lách một cách chậm rãi và thận trọng để tự bảo vệ mình. Ông ta là người không có một tế bào cảm xúc dành cho bóng đá và tính nguyên thuỷ của môn thể thao này. Kế hoạch đầy tham lam của ông ta sẽ giết chết bóng đá.

    Điều gì làm cho thể thao trở nên hấp dẫn vô tận? Đó là sự không thể đoán trước xuất hiện khắp nơi trong ngày khai mạc một mùa giải mới. Những ngọn cỏ tươi mát, những đường vẽ rực rỡ, mặt trời mùa Hè tỏa sáng và bất cứ điều gì tươi đẹp đều sẵn sàng xảy ra.  

    Ngày 8/8/2015, Leicester bước ra SVĐ King Power để đối mặt với Sunderland. NHM của họ không biết mình đang theo dõi trận đấu đầu tiên của nhà vô địch mùa giải thần kỳ đó. Ai mà dám nói ra điều đó, chắc chắn sẽ bị cả xã hội coi là thằng điên và cần cách ly. Tuy nhiên, điều đó đã diễn ra. Mọi thứ đều có thể. Đó là tất cả những gì chúng ta phải tin. Và nếu không thể, môn thể thao Vua đã chết.

    Andrea Agnelli, chủ tịch của Hiệp hội các CLB châu Âu, đã may mắn khi được sinh ra để kiểm soát một trong những hoàng tộc vĩ đại của bóng đá - Juventus. Và từ vị trí may mắn to lớn này, ông ta muốn phá hủy Champions League, đấu trường cấp CLB vĩ đại nhất thế giới, đã lẽ ra không được làm hỏng, làm hại hay tàn phá.

    Nếu kiểu cấu trúc mà Agnelli đề xuất được thông qua, thứ bóng đá Champions League hấp dẫn của chúng ta sẽ không còn nữa. Bóng đá trong nước cũng sẽ bị huỷ hoại. Lòng tham, sự ngu ngốc của ông ta sẽ giết chết một môn thể thao và đó không phải là thứ quyền lực mà kẻ ăn thừa tự này được ủy thác và thừa kế.

    Đây là trận đấu bóng đá của chúng ta, là niềm vui của chúng ta chứ không phải nguồn doanh tuyệt vọng của ông ta. Đó là ánh hào quang vui vẻ cả chúng ta chứ không phải lòng tham vô đáy của Agnelli, không thể để con người này làm xáo trộn như đã từng làm với mô hình tài chính ở Serie A.

    Agnelli là một bộ óc vật chất trong một thế giới ngày càng nhiều những người như ông ta. Ông ta đã phát biểu tại Hội nghị thượng đỉnh về mảng kinh doanh trong bóng đá do Financial Times tổ chức tại London hồi tuần trước và đưa ra một kế hoạch giữ gìn bóng đá đầy xấu xa.

    Atalanta đang là chú "ngựa ô" tại Champions League mùa này

    “Tôi rất tôn trọng mọi thứ Atalanta đang làm, nhưng CLB này chỉ là kẻ vô danh tại châu Âu, và chỉ được dự Champions League theo ngách phụ. Điều này có hợp lý không? AS Roma, đội đã đóng góp khá nhiều trong những năm gần đây để giữ được thứ hạng của Italia tại châu Âu, nhưng mùa này không được tham gia Champions League, và nền tài chính bị ảnh hưởng nặng nề. Chúng tôi muốn tính toán lại sự đóng góp đó và suất tham dự Cúp châu Âu mỗi năm”, Agnelli nói.

    Điều đó có đúng hay không? Đó là những gì ông ta muốn Champions League thực hiện. Chế độ tập quyền phong kiến, cứ đời bố làm quan là đời con, đời cháu, đời chắt vẫn được hưởng “tập ấm”, đương nhiên dự Champions League với những đám bằng hữu thân quen. Và không cần tính đến chất lượng thi đấu của họ?

    AS Roma cũng được liệt vào danh sách "những CLB tinh hoa" nhất của châu Âu nhưng họ chỉ đủ điều kiện tham dự giải đấu này một lần trong quãng thời gian từ 1955 đến 2001. Và chừng đó đủ để Agnelli cảm thấy bức xúc khi Atalanta được tham dự, thay vì Roma?  

    Đó là một huyền thoại tồn tại lâu đời cùng giải đấu này, rằng đám quý tộc tinh hoa xứng đáng được dự Champions League hàng năm ngay cả khi họ không có vé. Sự đóng góp của Roma cho bóng đá châu Âu là một bí mật. Danh hiệu châu Âu của họ cũng gần như là con số 0, chỉ có đúng cái Cúp Hội chợ mùa 1960/61. Newcastle của người Anh thậm chí còn nhiều danh hiệu cao quý hơn.

    Vì vậy, những gì mà Agnelli nghĩ là quan trọng để đem ra đề cao Roma lại thật ra quá đỗi bình thường. Scudetto gần nhất của Roma cũng đã cách đây gần 20 năm rồi. Tại châu Âu, Roma là đối thủ dễ xơi, không thường xuyên vượt qua vòng bảng.

    Trong 12 mùa giải gần nhất, Roma chỉ vượt qua vòng bảng 6 lần. Arsenal đã loại Roma ở mùa 2008/09, Shakhtar Donetsk loại họ ở mùa 2010/11, Bayern Munich đánh bại họ 7-0 tại vòng bảng mùa 2014/15, Real Madrid thắng với tổng tỉ số 4-0 ở 2 trận đi-về tại vòng bảng mùa 2015/16 và Porto thắng 4-1 ở vòng knock-out đầu tiên tại mùa giải năm ngoái.

    Roma thua thảm Liverpool 2-6 ở bán kết Champions League 2018

    Vì vậy, mùa giải hay nhất của Roma tại Champions League kể từ khi lọt vào trận chung kết Cúp C1 năm 1984 là vòng bán kết mùa giải 2018/19, khi họ để Liverpool chọc thủng lưới 5 lần trong trận lượt đi. Và đây là lý do Atalanta không xứng đáng tham dự Champions League?

    Mùa trước, Atalanta xếp cao hơn Roma 2 bậc trên BXH chung cuộc, nhiều hơn 3 điểm, thắng nhiều hơn 2 trận, ghi nhiều hơn 11 bàn và để thủng lưới ít hơn 2 bàn. Hiện họ đang nhiều hơn Roma 3 điểm ở mùa này, trong khi đá ít hơn 1 trận và đánh bại Roma cả trên sân khách lẫn sân nhà.

    Cần biết, trong 12 trận đối đầu gần nhất trong suốt 6 mùa qua, Roma chỉ thắng 1 lần. Vậy thì thế quái nào mà Agnelli lại cho rằng Roma xứng đáng được dự Champions League thay Atalanta. Tuần này, Atalanta sẽ làm khách của Valencia, bại tướng đã bị đánh bại 4-1 ở trận lượt đi hồi tuần trước.

    Atalanta không cần sự tôn trọng đầy tính bảo kê của nhóm người như Agnelli, có địa vị cao nhưng tư tưởng lại thấp hèn. Họ đang kiếm được phần thưởng cho mình ở từng mùa giải nhờ nỗ lực thi đấu. Năm ngoái, họ đụng độ Juve 3 lần và thắng 1 hoà 2. Đó là những gì Agnelli muốn dừng lại, không phải là để bảo vệ Roma mà là để tránh cho Juve một sự cạnh tranh mới.  

    Chắc chắn, Juventus vẫn cứ giành được Serie A mỗi năm, đó là lý do tại sao giải đấu không thành công ở thị trường nước ngoài, bởi vì ai muốn xem một giải đấu có thể đoán nhà vô địch ngay từ vòng 1?

    Nếu Agnelli muốn nói về sự đóng góp cho bóng đá châu Âu, thì Juve cũng chỉ ngang ngửa đội bóng đã từ lâu không thể xuất hiện tại Premier League là Nottingham Forest, với 2 chức vô địch Cúp C1. Juventus không vô địch Champions League lần nào ở thế kỷ 21 này, hoặc kể từ khi nó chuyển sang thể thức gồm 32 đội.

    Danh hiệu cuối cùng của họ là năm 1996, khi Champions League chỉ gồm 24 đội. Danh hiệu trước đó của họ là Cúp châu Âu vào mùa giải 2984/85. Juve đã phải vượt qua Ilves Tampere (Phần Lan), Grasshoppers Zurich (Thuỵ Sỹ), Sparta Prague (Tiệp Khắc) và Bordeaux trước khi đánh bại Liverpool trong trận chung kết. Chỉ thế mà thôi, còn lại, Juve nổi tiếng về chuyện thua trong trận chung kết nhiều hơi: 7 lần ở cả Cúp C1 và Champions League.  

    Không những thế, Juve cũng chẳng là gì khi so sánh với Real Madrid (13 danh hiệu), Bayern Munich (5), Liverpool (6) hay Ajax (4). Juventus bị lu mờ bởi sự tương đương của họ với những nhà VĐQG khác, thậm chí so với AC Milan.

    Juve bị Lyon cầm hoà ở trận lượt đi dù có Ronaldo lừng lẫy

    Thế nên, không có gì ngạc nhiên khi Agnelli muốn hạ thấp những “CLB vô danh”. Thật kinh hoàng khi nhìn thấy Atalanta, Leicester hay Sheffield United tại Champions League, như thể gã quý tộc kiêu căng hoảng hốt khi thấy đám nông nô đang ung dung đi săn hươu trong khu rừng của mình.

    Càng kinh hoàng hơn khi Atalanta có thể đi sâu tại Champions League mùa này hơn Juve. Ông ta đã mua Cristiano Ronaldo nhưng giấc mộng dùng siêu sao này chinh phục Champions League vẫn rất hoang đường. Trận lượt đi, Juve hùng mạnh đã bị Lyon xếp thứ 7 tại Ligue 1 cầm hoà. Trong khi đó, 2/3 tấm vé đi tiếp đã thuộc về kẻ hèn Atalanta.

    Đây là điều mà Agnelli và ECA muốn – những đặc quyền tệ hại. Họ muốn có quyền được hưởng Champions League và phần chia theo ý muốn. Họ không muốn thi đấu giỏi, có đủ điều kiện để làm được điều đó. Họ muốn chà đạp vĩnh viễn chính những CLB mà họ cười nhạo báng.

    Ngay cả khi HLV Carlo Ancelotti phát biểu muốn đưa Everton dự Champions League, điều mà ông đã 5 lần làm được ở cả tư cách cầu thủ lẫn HLV (2 lần cùng Juventus), thì Agnelli cũng tỏ ra “bất bình” với điều đó. Vậy còn ai muốn đầu tư vào Everton và Atalanta khi còn đó những kẻ tham lam, ích kỷ như Agnelli.

    Đây là những gì Agnelli và đồng minh của ông ta muốn. Họ muốn có quyền dự Champions League ngay cả khi đá không thắng Atalanta hay Leicester. Họ muốn được chia thưởng lớn ngay cả khi có thể bị loại bởi Lyon. Họ muốn có quyền giết chết giấc mơ, bóp nghẹt cạnh tranh.  

    Rõ ràng, những kẻ này là những gã đàn ông nhỏ bé, sợ hãi với những kế hoạch sẽ chỉ khiến bóng đá trở nên buồn tẻ và tầm thường. Họ hài lòng với danh vị quý tộc, với lâu đài được rào dậu kỹ càng bằng những hàng rào danh tiếng cũ kỹ từ thời mồ ma nào đó.

    Nó trái ngược với những gì thể thao nên có. Chúng ta cần chống lại điều này ngay bây giờ, hoặc các thế hệ tương lai sẽ chỉ xem  những tư liệu cũ kỹ nói về bóng đá đã từng như thế nào vào đầu thế kỷ 21, trước khi Andrea Agnelli và kiểu khinh miệt của ông ta giết chết môn bóng đá của chúng ta!

    Kỳ Lâm • 14:04 ngày 11/03/2020

    Bài viết hay? Ấn để tương tác

    Bình luận
    Thông tin Toà soạn
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Tổng biên tập:
    Nguyễn Tùng Điển
    Phó Tổng biên tập:
    Thạc Thị Thanh Thảo Nguyễn Hà Thanh Nguyễn Trung Kiên Vũ Khắc Sơn
    Địa chỉ:
    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Tel:
    (84.24) 3554 1188 - (84.24) 3554 1199
    Fax:
    (84.24) 3553 9898
    Email:
    Thông tin Liên hệ
    Tạp chí Điện tử Bóng Đá
    Hotline:
    0903 203 412
    Email:

    Địa chỉ liên hệ:

    Tầng 6 tòa nhà Licogi 13
    Số 164 đường Khuất Duy Tiến, quận Thanh Xuân, Hà Nội
    Đăng nhập
    hoặc

    Email:

    Mật khẩu:

    Quên mật khẩu?


    Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay