bundesliga.com: Ông biết gì thêm về Harry Kane ở mùa giải này. Làm huấn luyện viên của anh ấy có ý nghĩa thế nào với ông?
Tuchel: Đó là một món quà. Tôi cảm thấy rất vinh hạnh khi được trở thành HLV của anh ấy. Harry là một chàng trai siêu dễ thương, anh ấy luôn là người đầu tiên có mặt trên sân tập, và bất kỳ những gì anh yêu cầu, anh ấy đều thực hiện. Ở trên sân, anh ấy như một con "cá mập", vì anh ấy luôn muốn ghi bàn, luôn muốn chiến thắng, và anh ấy làm điều đó mỗi ngày.
Harry có thể khiến những người xung quanh cảm thấy an tâm, anh ấy làm cho mọi người giỏi lên chỉ bằng sự hiện diện của mình. Anh có thể nói rằng anh ấy đã đạt tới trình độ cao nhất, cả trên tư cách một con người lẫn trên tư cách một cầu thủ.
Ông cũng chưa hẳn là có nhiều cơ hội để làm việc với những cầu thủ ở trình độ của Kane trước đây. Việc thích nghi với điều đó có khó khăn không?
Anh ấy là mẫu cầu thủ khác hẳn so với tất cả những cầu thủ khác tôi từng làm việc cùng. Anh ấy có thể chơi như một số 9, một "con cáo" trong vòng cấm với khả năng dứt điểm siêu hạng, nhưng ngoài ra anh ấy cũng biết kiến tạo. Anh ấy sở hữu kỹ năng tuyệt vời trong việc tung ra đường chuyền chót hoặc áp chót, đồng thời cũng liên kết rất tốt với các cầu thủ chạy cánh có tốc độ của chúng tôi, nên thật sự là rất đáng kinh ngạc. Tôi luôn nói rằng anh có thể học được từ chính các cầu thủ của mình, và tôi học được rất nhiều từ Harry.
Kỷ lục ghi 41 bàn của Robert Lewandowski có vẻ đang lung lay?
Đúng vậy. Không ai nghĩ tới điều này, nhưng nó đang xảy ra. Chúng tôi cần một chút may mắn, cần cả tập thể tiếp tục tiến lên, còn Harry cần khỏe mạnh, rồi sau đó chúng ta sẽ xem điều gì xảy ra.
Ông cũng đã thành công trong việc giải phóng tiềm năng của Leroy Sane. Bí quyết là gì?
Tôi nghĩ là vì chúng tôi quý mến nhau, và điều đó giúp cho Leroy cảm thấy bình an. Anh ấy biết rất rõ tôi muốn gì từ mình, mà tôi thì muốn rất nhiều. Ở trên sân, tôi có thể tận mắt chứng kiến sức mạnh thể chất khó tin của anh ấy. Tôi từng nói từ đầu rằng với thể chất như vậy, anh phải thống trị giải đấu này, ngoài ra chẳng còn cách nào khác có thể khiến anh hạnh phúc hết. Sau đó chúng tôi nhận ra anh ấy chơi hiệu quả nhất khi đá cánh trái, thế là chúng tôi đổi chỗ của anh ấy với Kingsley Coman và điều đó đã phát huy tác dụng, dù từ đầu anh ấy không thích lắm đâu.
Khi ông nói "chúng tôi quý mến nhau", ý ông là ở mức độ cá nhân?
Đúng vậy. Anh ấy luôn lắng nghe tôi, luôn tin tưởng tôi. Điều quan trọng mà Leroy phải làm chính là tiếp tục tiến lên. Anh ấy không được phép hài lòng với những gì mình đang có. Anh ấy đã đạt được những kết quả tuyệt vời, nhưng chắc chắn thành tích sẽ còn cao hơn nếu anh ấy chính xác hơn. Đó chính là bước tiếp theo cho Leroy, anh ấy phải ổn định hơn. ...
Sau khi Manuel Neuer không ít lần bị "gạch tên" sau các chấn thương, ông có còn ngạc nhiên về cái cách mà anh ấy trở lại không?
Tôi vẫn thấy ngạc nhiên, dù tôi chứng kiến anh ấy tập luyện hàng ngày. Khi anh ấy kể cho tôi chuyện anh ấy chấn thương như thế nào và chấn thương đó tồi tệ ra sao, tôi đã bị sốc. Tôi cũng từng nghi ngờ khả năng trở lại đỉnh cao của anh ấy. Nhưng tôi luôn hi vọng vào điều đó, nên rất vui là anh ấy đã làm được. Chúng tôi vui vì đã tin tưởng vào anh ấy, bởi vì ngay từ những khoảnh khắc đầu tiên không còn cảm giác đau, anh ấy đã thể hiện một năng lực bắt bóng khác hẳn. Thái độ, khí chất tỏa ra từ Manuel là những thứ mà anh không thể bắt chước được.
Là một huyền thoại của CLB, Thomas Muller trước đây thường được ra sân nhiều hơn so với khi làm việc với ông. Ông nghĩ sao về chuyện này?
Rất khó khăn cho tôi bởi vì tôi hiểu với CLB, với các CĐV, chuyện những cầu thủ như Thomas được ra sân và còn có mặt ở đây quan trọng đến nhường nào. Họ khiến cho đội bóng trở nên đặc biệt. Anh luôn cố gắng xây dựng một đội bóng là sự hòa trộn giữa những cầu thủ người Munich, người Đức, đi lên từ học viện và những siêu sao như Kane. Cùng với nhau, họ tạo nên một tập thể được yêu mến.
Thomas là một trong những cầu thủ nổi bật nhất trong lịch sử của Bayern, anh ấy đã giành được mọi thứ. Nhưng anh ấy vẫn tập luyện với tinh thần và thái độ của một cầu thủ trẻ. Anh ấy không sở hữu cơ thể của một cầu thủ trẻ, tốc độ cũng thế, dĩ nhiên rồi, nhưng anh ấy vẫn mang tâm hồn và suy nghĩ của một cầu thủ trẻ. Điều đó thật tuyệt. Tôi ước mình có thêm hai hay ba vị trí nữa để có thể cho anh ấy ra sân nhiều như anh ấy xứng đáng. Nhưng tôi sẽ không bao giờ nghi ngờ vị thế huyền thoại của anh ấy.