Chelsea thua PSG cả về tỷ số lẫn thế trận. Giá như tỷ số không quá đậm đà thì những người hâm mộ Chelsea đỡ phải hoang mang như lúc này. Nhưng quả thật, vị HLV vốn được xem là vô cùng đặc biệt đã chẳng thể làm nên được một điều gì đó khác thường. Cuộc chiến giữa cá nhân ông cùng người đồng nghiệp Laurent Blanc cũng cho thấy một sự chênh lệch rõ ràng.
Trận đấu được chia ra thành 3 mốc thời gian chính, tương ứng với những bàn thắng mà đội chủ nhà PSG ghi được. Thời điểm Lavezzi nhanh chóng mở tỷ số ngay ở phút thứ 3, cho thấy đoàn quân của Mourinho không có sự sẵn sàng cần thiết. Theo lẽ thường, đội bóng của ông mới là bậc thầy của lối đánh phủ đầu, nhưng đêm qua thì ngược lại. Blanc đã sử dụng đúng bài của Mourinho đã đánh bại Mourinho. 1-0 cho Blanc.
Bàn thắng thứ 2 đến từ pha phản lưới của David Luiz ở phút 61. Đó là khoảng thời gian hai bên chơi rình rập và chờ đợi sơ hở của đối phương. Và đội sơ hở lại chính là chuyên gia rình rập Chelsea. Đừng nói là Chelsea đã đen, bởi trong pha bóng đó, nếu hậu vệ người Brazil không đốt lưới thì sẽ có người khác của PSG làm điều đó, hoặc bản thân trái bóng cũng đang hướng sẵn về mành lưới rồi. Mourinho lại thua thêm 1 bàn nữa. Và tỷ số là 2-0 cho Blanc.
Sự thua kém trong toan tính của Mourinho được thể hiện rõ nét nhất ở dấu mốc thứ 3, khi Javier Pastore solo ghi bàn ấn định tỷ số một cách ngoạn mục. Nên nhớ trước đó, 2/3 sự thay đổi người của PSG là bất đắc dĩ khi cả Ibra lẫn Verratti đều dính chấn thương. Nhưng mỗi cầu thủ được Blanc tung vào đều thể hiện được dấu ấn đậm nét. Lucas vào sân thay Ibra thi triển tốc độ và kỹ thuật kinh hoàng làm choáng váng hàng phòng ngự đối thủ. Cabaye làm tròn nhiệm vụ điều phối bóng khi vào thay Verratti. Nổi bật nhất là trường hợp của Pastore với cú sút thành bàn sau khi đi qua 3 cầu thủ Chelsea.
Mourinho cũng có hai sự thay đổi người. Đó là trường hợp của Torres vào thay Schuerrle và Lampard vào thay Oscar. Nhưng hiệu quả từ hai sự điều chỉnh này chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Mourinho sau trận tha hồ chỉ trích sự vô hại của các tiền đạo, nhưng xin hỏi: Họ lấy đâu ra bóng và không gian để thể hiện khả năng? Lỗi là của ông khi Chelsea lép vế hoàn toàn về thế trận. Tỷ lệ kiểm soát bóng thường xuyên ở mức 60-40% đã nói lên tất cả. 3-0 cho Blanc là kết quả xứng đáng!
Đến ngay cả bàn thắng duy nhất mà Chelsea có được từ chấm phạt đền, nó cũng không đến từ một dấu ấn chiến thuật nào đó của "Người đặc biệt". Nói đúng hơn, đó là thành quả từ nỗ lực ngã cực nhanh của cá nhân Oscar và pha đá phạt lạnh lùng của Hazard. Mourinho không đóng góp gì trong bàn thắng đó!
Chiến lược gia người Bồ có thể hiện tý chút "đặc biệt" khi có cảnh ôm tạm biệt người đồng nghiệp bằng 1 tay và với khuôn mặt lạnh như băng giá. Nhưng xin lỗi, chỉ cần một nghệ sỹ không chuyên cũng diễn được cảnh đó. Nên công bằng mà nói, đêm qua, tại Paris, Jose Mourinho chỉ là một người không đặc biệt!