1. Mùa 2008/09, Howard Webb bắt trận tứ kết lượt đi giữa Bayern và Barca tại Nou Camp, Bayern thua 0-4.
Mùa 2009/10, Howard Webb bắt trận chung kết giữa Bayern và Inter. Bayern thua 0-2. Trong trận đó, trọng tài người Anh bỏ qua một pha cản bóng bằng tay trong vòng cấm của Maicon dù có góc nhìn rất thuận lợi.
Mùa 2010/11, Bayern thua Inter 2-3 trong trận lượt về vòng 1/8, bị loại bởi luật bàn thắng sân khách. Pedro Proenca cầm còi trong trận đấu này.
Mùa 2011/12, Bayern thua Chelsea trong trận chung kết ngay trên sân nhà Allianz Arena, trọng tài vẫn là Pedro Proenca. Tính ra, ông này đã bắt 3 trận của Bayern Munich, cả 3 trận đều là tại Allianz Arena và cả 3 lần Hùm Xám đều thua cuộc.
Thế mà ở vòng bán kết Champions League mùa giải này, Howard Webb bắt trận lượt đi, còn Pedro Proenca bắt trận lượt về. Lại một lần nữa, Proenca bắt một trận đấu của Bayern Munich tại Allianz Arena. Lại một lần nữa, như 3 lần trước, Bayern là đội được đánh giá cao hơn. Và phải chăng, lại một lần nữa, định mệnh sẽ không ủng hộ họ?
2. Tất nhiên là để dựng lên “thuyết âm mưu” thì rất dễ. Ví dụ, người ta có thể nói rằng Chủ tịch UEFA, Platini không ưa gì Bayern Munich. Cựu chủ tịch, nay là GĐĐH Karl-Heinz Rummenigge của đội bóng Đức vốn là đầu lĩnh của “Hiệp hội các CLB chuyên nghiệp châu Âu”, một tổ chức luôn đấu tranh với UEFA để đòi quyền lợi cho các CLB.
Nhưng thuyết âm mưu chỉ là suy đoán. Thay vì suy đoán, hãy cứ coi việc 2 ông trọng tài “sát Bayern” số 1 tại châu Âu bỗng nhiên được bố trí vào cùng một loạt đấu, là số phận.
Số phận ấy hàm chứa một điềm không lành. Và dường như số phận ấy ủng hộ cho cái “dớp” chưa có đội bóng nào bảo vệ được chức vô địch Champions League.
Những Juventus, Real Madrid và Barca, ở thời kỳ thịnh vượng nhất của họ cũng không thể làm được cái việc phi thường là đăng quang chức vô địch Champions League 2 lần liên tiếp.
Chức vô địch châu Âu, thì nhiều đội đã làm được, Bayern cũng từng làm được. Nhưng Champions League là một thời đại hoàn toàn khác, nơi thị trường chuyển nhượng đã phát triển đến cực thịnh, sân chơi được san phẳng và cơ hội chia đều hơn cho những kẻ biết tính toán.
3. Có điềm dữ mang tên Howard Webb và Pedro Proenca, và cũng có cả điềm lành: hành trình của họ từ tứ kết giống hệt với mùa giải 2000/01, mùa họ đã đăng quang. Cũng gặp Manchester United ở tứ kết, rồi đối mặt với Real Madrid ở bán kết.
Vì thế nên “điềm báo” chỉ là thứ để tham khảo. Cái quan trọng cuối cùng vẫn là con người. Nhân định thắng thiên. Nếu Bayern bị loại trong lúc này, sẽ ít người đổ cho số phận, mà những ngón tay sẽ chỉ về Pep Guardiola, người đã đem một lối chơi không phù hợp áp đặt vào Bayern.
Có thể thực sự có một thế lực vô hình nào đó ngăn cản các nhà ĐKVĐ chiến thắng để bảo toàn sự hấp dẫn cho Champions League. Nhưng với cái cách mà Bayern đã thi đấu ở lượt đi, có vin vào thế lực siêu nhiên hay “thuyết âm mưu”, cũng chẳng có mấy người tin.