Ở bảng A, ngoài Bayern Munich đã nắm chắc một vé với 10 điểm, chiếc vé còn lại sẽ là sự cạnh tranh giữa Copenhagen và Galatasaray, chứ không phải MU, mặc dù họ chỉ kém 2 đối thủ này 1 điểm (3-4 điểm). Tuy nhiên, như đã nói, MU không xứng đáng được xếp vào cuộc đua.
Đó là một sự thật cay đắng, cho thấy rằng MU đã ở tận cùng nát bét. Trình độ chơi bóng của MU quá tầm thường, không hề hơn Copenhagen và Galatasaray, những CLB xưa nay vẫn chỉ được đánh giá là “lót đường”. Bản lĩnh thi đấu của MU cũng không có gì đáng tự hào, khi chỉ biết để số phận nằm trong tay may rủi.
Khi MU không đoạt được vé dự Champions League, những CĐV của đội bóng này không quá đau xót bởi họ biết Premier League có quá nhiều đội bóng mạnh. Thế nhưng, khi MU đứng trước nguy cơ bị loại sớm ở vòng bảng Champions League, chắc hẳn nhiều người đã khóc.
Nhưng thôi, đừng than khóc cho MU vì kết trận thua Copenhagen vừa qua. Họ đã dẫn trước 2 bàn, nhưng rồi lại bị Copenhagen lội ngược dòng thắng 4-3. Đó là một hệ quả tất yếu của một thứ bóng đá tầm thường, của một bản lĩnh yếu kém, mà 4 bàn thua và chiếc thẻ đỏ của Marcus Rashford chỉ là những bằng chứng vật lý mà thôi.
Nó cho thấy thực sự MU của hiện tại không đủ sức cạnh tranh ở giải đấu nào, đặc biệt là ở những đấu trường khốc liệt như Champions League và Premier League. Các cá nhân của đội bóng này không xứng đáng được hít thở bầu không khí của giải đấu danh giá nhất châu lục.
Nói một cách khắc nghiệt, nếu như Copenhagen và Galatasaray là đội bóng hạng hai của Champions League thì MU còn ở thấp hơn, như đội bóng hạng ba. Thất bại của MU không được Premier League nuối tiếc như của Newcastle, mà chỉ đem lại sự hối tiếc.
Giá như thay MU bằng Liverpool, Chelsea hay Tottenham thì Premier League không đến nỗi xấu hổ như thế. Nguy hại hơn, sự tham dự của đội bóng hạng ba MU tại Champions League còn gây ra những hậu quả khôn lường khi làm ảnh hưởng đến các suất tham dự Champions League của Premier League trong mùa giải tới. Thử nghĩ tới trường hợp Premier League chỉ còn 3 suất thay vì 4 như những năm qua thì hệ luỵ sẽ thảm khốc như thế nào.
Có lẽ MU nên chấp nhận một thực tế mình không còn là ông lớn ở Premier League và Champions League. Các CĐV của MU cũng đừng uất hận vì điều đó. Đã từ lâu, MU cũng giống như thánh địa Old Trafford của mình: vẫn hoành tráng bề ngoài nhưng mục nát bên trong.
Sự hỗn loạn trong thượng tầng quản lý, sự mất cân đối trong sách lược vĩ mô cho hoạt động kinh doanh và thành tích chỉ càng đẩy nhanh quá trình băng hoại và sụp đổ. Việc thay thế thành viên lãnh đạo cấp cao, HLV hay cầu thủ chỉ là nỗ lực vá víu trong tuyệt vọng. Điều mà MU cần làm lúc này là đón nhận đẳng cấp xứng đáng của họ bởi chỉ có như thế, họ mới có dũng khí đập bỏ toàn bộ và xây dựng từ đầu.