Scaloni nói: “Tôi không nghĩ rằng giải đấu này đang ngày một hay hơn. Chính vì thế, chúng ta nên mời một số ĐTQG châu Âu tham dự. Có như thế thì sức hấp dẫn mới tăng cao được. Nhưng đây chỉ là ý kiến cảm quan của cá nhân, chứ chúng ta không thể lập tức bay sang châu Âu để dự EURO hay ngược lại”
Vâng, thế nếu ý tưởng của HLV thành sự thật thì sao? Đầu tiên, việc một ĐTQG Nam Mỹ tham dự EURO là điều cực kỳ khó xảy ra. Bởi cuộc cạnh tranh suất tham dự EURO là rất khốc liệt, cho dù giải đấu đã tăng lên 24 đội.
Rất nhiều ĐTQG có danh vọng vẫn phải đứng ngoài EURO 2024 như nhà vô địch 2004 Hy Lạp hoặc đội lọt vào bán kết 2016 Xứ Wales, hay Na Uy và Thụy Điển. Vì thế, sẽ không có động lực nào để nhiều thành viên của UEFA chấp nhận sự có mặt của người lạ.
Nhưng việc một ĐTQG châu Âu tham gia Copa America thì khả thi hơn, và ý tưởng này từng được đưa ra trước đây. Kỳ Copa America hiện tại và phiên bản năm 2016 có 6 đội khách mời đến từ khu vực CONCACAF để tạo thành một giải đấu gồm 16 đội, trong khi các kỳ Copa America trước đây thường có thêm 2 đội khách bên cạnh 10 đội bóng Nam Mỹ.
Những khách mời thường xuyên nhất chính là các đội ở CONCACAF, như Mexico, Costa Rica, Hoa Kỳ, Jamaica, Panama, Haiti và Honduras. Nhưng Nhật Bản cũng đã xuất hiện hai lần vào năm 1999 và 2019. Sau đó, còn có sự tham gia của ĐT Qatar vào năm 2019.
Nhật Bản dự định sẽ tham dự Copa America 2011 tại Argentina, nhưng đã rút lui sau trận động đất Tohoku vào tháng 3 khiến gần 20.000 người thiệt mạng. Đội thay thế cuối cùng là Costa Rica. Nhưng ý tưởng đầu tiên của CONMEBOL về đội thay thế thú vị hơn: Tây Ban Nha, đôi khi ấy đang là nhà vô địch châu Âu và thế giới.
Một tuyên bố của LĐBĐ Tây Ban Nha (RFEF) cho biết: “RFEF đánh giá cao lời mời tham gia Copa America của chủ tịch CONMEBOL, nhưng đã từ chối vì vấn đề lịch trình. Đây không phải lần đầu tiên ĐT Tây Ban Nha nhận được lời mời thi đấu ở Copa America, nhưng đều gặp khó vì lịch dày đặc. Chúng tôi không loại trừ khả năng chấp nhận lời mời trong tương lai”. Dòng cuối cùng đó thật hấp dẫn.
Trong những năm gần đây, UEFA và CONMEBOL đã có sự hợp tác chặt chẽ hơn. Vào năm 2020, hai bên đã ký một biên bản ghi nhớ về việc tổ chức một trận đấu kiểu “Finalissima”, một trận đấu giữa các đội vô địch EURO và Copa America.
Chúng ta đã có giải đấu cấp CLB UEFA-CONMEBOL, về cơ bản là một trận Siêu Cúp diễn ra giữa đội vô địch Europa League và giải Copa Sudamericana. Sevilla của Tây Ban Nha đã đánh bại đội khách đến từ Ecuador, Independiente del Valle ở loạt luân lưu sau khi hòa 1-1 ở mùa hè 2022.
Cũng đã có một thỏa thuận công nhận lẫn nhau về giấy phép huấn luyện tương đương, để các trọng tài tham gia trao đổi (một ekip trọng tài người Argentina đã phụ trách 2 trận đấu ở EURO 2024). Và thật thú vị khi xét đến những bình luận của Scaloni, một gợi ý rằng các đội bóng Nam Mỹ có thể thi đấu kiểu UEFA Nations League.
Đáng chú ý, cả hai LĐBĐ châu lục này đều phản đối đề xuất của FIFA rằng World Cup nên được tổ chức 2 năm một lần thay vì chu kỳ 4 năm truyền thống. Các LĐBĐ khu vực khác, ít quan tâm đến tình trạng kiệt sức của cầu thủ và cần nhiều doanh thu hơn, lại quan tâm hơn đến ý tưởng này.
Một giải pháp tiềm năng sẽ là giới thiệu một giải đấu có sự tham gia của các đội từ 4 khu vực khác trên toàn thế giới: châu Phi, châu Á, Bắc/Trung Mỹ & Caribe và châu Đại Dương - những đội chưa đạt được nhiều tiến bộ ở cấp độ World Cup như đã được hy vọng.
Đó thực sự là vấn đề bóng đá thế giới cần tập trung vào. Bất chấp những lời động viên rằng các đội từ những khu vực khác đang dần “bắt kịp” nhóm tinh hoa của châu Âu và Nam Mỹ, có một thực tế đáng buồn là 9 ứng cử viên được các nhà cái yêu thích nhất cho chức vô địch World Cup 2026 cũng là 9 ứng cử viên cho World Cup 2006: Anh, Pháp, Đức, Ý, Hà Lan, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Argentina và Brazil.
Ở nhiều thời điểm khác nhau, có vẻ như sự thay đổi sắp xảy ra. Mỹ đạt được nhiều tiến bộ trong thập kỷ 2000 nhưng bị đình trệ. Mexico trông có vẻ rất hay từ năm 2010 đến 2014 nhưng đã tụt hậu. Nhật Bản và Hàn Quốc dường như đang trên đà phát triển vào khoảng thời gian đó, đồng đăng cai World Cup 2002. Nhưng cùng với Australia, họ chỉ đơn giản tạo ra một thế hệ vàng hơn là giành cúp.
Các đội tuyển châu Phi đã được coi là thế lực mới kể từ những năm 1990, nhưng chỉ có Morocco lọt vào bán kết World Cup 2022 bằng một đội hình chủ yếu bao gồm các cầu thủ sinh ra ở châu Âu. Đây không phải là con đường khả thi để đạt được tiến bộ lâu dài đối với hầu hết các ĐTQG khác.
Vì vậy, điều cuối cùng mà bóng đá cần là châu Âu và Nam Mỹ mời nhau tham gia giải đấu của họ, trong khi bỏ qua các khu vực khác. Thậm chí, đây là điều mà các LĐBĐ khu vực khác lo ngại. Do đó, sự so sánh duy nhất mà chúng ta cần giữa các đội bóng châu Âu và Nam Mỹ chỉ nên diễn ra 4 năm một lần tại World Cup, cũng như ở trận Finalissima.
Hai LĐBĐ thống trị thế giới không có trách nhiệm cụ thể trong việc giúp đỡ các LĐBĐ khu vực khác phát triển, nhưng việc UEFA và CONMEBOL có thể sẽ tạo ra việc tiếp cận cho các ĐTQG từ những châu lục khác sẽ tốt hơn cho bóng đá thế giới. Hy vọng là thế!