Có một chi tiết rất “đắt” được báo chí liên tục nhắc đến trong vài ngày qua, đó là, đã 20 năm, Indonesia chưa thắng được Việt Nam trên sân Mỹ Đình. Thật khó tin, một đội bóng nằm trong top đầu Đông Nam Á lại phải ôm nỗi đau này trong suốt 2 thập niên. Nói nôm na, nó chẳng khác gì một “lời nguyền” và bây giờ thầy trò HLV Shin Tae Yong phải phá dớp. Không những vậy, ngoài việc nếu hóa giải được “lời nguyền”, họ còn đánh bại chính “đối trọng” trong cuộc chiến giành tấm vé đi tiếp.
Ở chiều ngược lại, bằng mọi giá Việt Nam phải bảo vệ “lời nguyền” đó. Đương nhiên, sự thành công không chỉ giúp thầy trò HLV Troussier tiếp tục theo đuổi tấm vé đi tiếp mà còn lấy lại được nhiều thứ trong đó có thể diện, vốn dĩ đã vơi đi ít nhiều sau trận đấu “0 cú sút” trên Bung Karno và trước đó tại Asian Cup 2023.
Khó có thể nói rằng, ông Troussier đang bình tâm. Thành tích không tốt của Việt Nam dưới triều đại nhà cầm quân người Pháp đang khiến mọi người lo lắng cho chiếc ghế HLV của ông. Thực tế, chiếc ghế với HLV Troussier có lẽ không quan trọng bằng danh vọng và tiếng tăm mà ông tạo dựng được từ nhiều năm trước. Ông Troussier từng được ví như “Phù thuỷ trắng” và hẳn ông không muốn bản thân mình mất đi phép thuật và bản lý lịch của mình kém thành tích đi.
Một con đường khó đang hiện diện nhưng chẳng phải là con… đường cùng với Troussier vì ông vẫn còn 90 phút, vẫn quyền tự quyết cho đội tuyển và chính bản thân. Rất nhiều người đang chờ đợi HLV Troussier thay đổi để mang lại một làn gió mới cho ĐT Việt Nam. Sự thay đổi bắt đầu từ cách lựa chọn con người cũng như tạo ra niềm tin từ những cầu thủ được chọn mặt gửi vàng. Trao cơ hội cho những người giàu khát vọng, trao cho họ những động lực chiến đấu... chắc chắn là phương thuốc duy nhất có thể giải cứu đội tuyển và chính HLV Troussier.
Sau những "chén đắng", hẳn nhà cầm quân người Pháp cũng đã nhận ra điều này và bây giờ không phải là lúc để cân đo chuyện tình cảm hay vấn đề thích hay không thích.