Người ta nói, thầy Park cực son khi đến Việt Nam khi thành tích của đội tuyển đã chạm đáy nhưng lại sở hữu một lứa cầu thủ đặc biệt tài năng. Có nghĩa là ông không phải chịu áp lực thành tích quá lớn. Nhà cầm quân này sẽ có thời gian để thực hiện những thay đổi mà mình mong muốn để đạt được cái đích về chuyên môn.
Thực tế là với niềm tin tuyệt đối từ VFF, ông Park Hang Seo đã dần thích ứng với công việc và mang đến một cuộc cách mạng cho bóng đá Việt Nam. Nhưng những điểm tựa mà HLV Park Hang Seo có được không dành cho Nishino. Ông đến Thái Lan khi nền bóng đá nước này đã quá quen với việc thống trị đấu trường khu vực. Người ta vẫn còn nhớ những gì HLV Kiatisak đã làm được và vô địch được coi là thói quen không thể bỏ.
Người Thái muốn Nishino phải làm được nhiều hơn những gì Kiatisak đã kiến tạo. Người ta muốn ĐT Thái Lan phải đi ra biển lớn chứ không quẩn quanh với niềm vui ở sân chơi khu vực. Áp lực lớn, niềm tin chưa phải là tuyệt đối và quan trọng hơn, sự kiên nhẫn và ủng hộ mà bóng đá Thái Lan dành cho ông thầy người Nhật không giống với những gì mà ông Park đã nhận được.
Mỗi nền bóng đá có một hướng tiếp cận và xử lý công việc của mình. Nhưng có một điều, đến giờ, khi các đội tuyển trong khu vực vẫn chưa thể hội quân thì các thành viên của ĐT Việt Nam đã có mặt tại Hà Nội để bắt đầu một hành trình mới. Từ U22 đến ĐT Việt Nam đều có những kế hoạch dành cho mình. Họ nhận được những đặc cách từ các cơ quan quản lý với mục tiêu, chuẩn bị tốt nhất cho đấu trường quốc tế.
Người ta nói, điều đặc biệt nên dành cho những Người đặc biệt. Những gì mà ông Park Hang Seo cùng các cộng sự, các học trò đang nhận được hôm nay thật sự khác biệt. Nói thế để thấy, chúng ta luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho các ĐTQG. Sự hy sinh, tạo điều kiện ấy cũng là cách để bóng đá Việt Nam đầu tư cho tương lai, cho tham vọng lớn của mình.