Việt Nam sẽ đánh bại Iraq. Đấy không chỉ là giấc mơ của thầy trò HLV Kim Sang Sik mà còn của hàng triệu CĐV Việt Nam. Không ai đánh thuế giấc mơ, cũng chẳng ai cấm cản chúng ta nghĩ đến một kịch bản “điên rồ” tại “chảo lửa” Basra. Vào lúc này, “Những chiến binh sao vàng” đang hừng hực khí thế sau trận thắng Philippines. Sự lạc quan và nụ cười tan giòn tạm xua tan bầu không khí ảm đạm sau 2 trận thua trước Indonesia. Thế nhưng chúng ta cần phải tỉnh táo để không cuốn vào “cõi mộng” bởi trước mắt Việt Nam là một trong những “gã khổng lồ” của bóng đá châu Á.
Sẽ khó có chuyện Iraq chơi kiểu tình thương mến thương, sẽ chẳng có chuyện đá lỏng chân khi đối thủ sớm giành quyền đi tiếp. Đội chủ nhà muốn biến Basra thành ngày hội bóng đá, thành một “lễ tạ ơn” dành cho các CĐV mang trong mình “cơn khát” bóng đá. Họ cũng có mục tiêu cụ thể bởi giá trị của một trận thắng không chỉ là “liều thuốc cho trái tim” mà còn là những điểm số trên bảng xếp hạng FIFA.
HLV Jesus Casas và các học trò đã nhận mật lệnh phải thắng và phải thắng đẹp trước Việt Nam. Thế nên, Basra dường như chỉ tồn tại duy nhất một con đường. Ở đó, nếu Iraq bước đi với những nụ cười thì Việt Nam phải tự ru lòng mình với trạng thái của những người thua cuộc.
Giữa giấc mơ tới… hiện thực đôi khi ở rất gần, nhưng có khi đó là một hành trình rất dài và rất xa, thậm chí không có thật. Chúng ta đặt ngôi sao hy vọng vào ĐT Việt Nam không hề sai khi đây là khúc cua cuối và thầy trò HLV Kim Sang Sik cũng chỉ có một con đường để lựa chọn.
Nhưng như đã nói khi chúng ta tự “nâng tầm”, tự “thổi” trình độ lên chỉ sau một chiến thắng dưới triều đại mới có thể sẽ trở thành một hiệu ứng ngược. Cần phải thực tế, ĐT Việt Nam chỉ mới tìm lại một chút hứng khởi về tinh thần, còn về chiến thuật hay các vấn đề liên quan vẫn còn là một “công trình” với HLV Kim Sang Sik.
Thật tuyệt vời nếu bạn yêu đội tuyển bằng cả trái tim. Nhưng sẽ tuyệt vời hơn nếu mọi cảm xúc được kiểm soát bằng lý trí bằng sự tỉnh táo của một CĐV trung lập.