Phóng viên: Ngày 01/07 sẽ đánh dấu một thập kỷ Tây Ban Nha bước lên đỉnh ở EURO 2012 nhỉ?
Vicente Del Bosque: Đúng vậy! Chiến thắng ấy cũng khép lại một chu kỳ tuyệt vời của La Roja.
Ông có cảm giác chiếc cúp giành được ở Kiev không được đánh giá đúng mức và ít được nhớ đến không?
Chúng tôi biết rõ sự kỳ vọng đặt vào mình, sau khi chúng tôi vô địch EURO 2008 và World Cup 2010. Nhưng rồi bạn chợt nhận ra rằng không dễ để đạt mục tiêu. Tôi không thích lên gân kiểu: “Chúng ta sẽ chiến thắng”. Vì thực tế không phải vậy. Mọi thứ sẽ đảo ngược khi chúng tôi chơi tệ, giống như thất bại ở World Cup 2014.
Đó là một hành trình không dễ dàng nhỉ. Puyol và Villa thì chấn thương, rồi Real Madrid và Barca đang đối đầu gay gắt?
Phải. Nhưng chính các cầu thủ cũng nhận ra sự đối đầu ấy là ngớ ngẩn. Cạnh tranh là cần thiết, nhưng phải thật lành mạnh. Và chúng tôi đang khoác chung một màu áo ở ĐTQG.
Khi nào ông nhận thấy tình hình đã được cải thiện?
Trong trận giao hữu với Chile hồi tháng 9/2011. Lúc cuối trận, Iniesta va chạm với một cầu thủ đối phương và Arbeloa nhảy vào bảo vệ Andres, cầu thủ hai đội lao vào nhau và Busquets đã chạy từ giữa sân về để “săn” gã cầu thủ đã đẩy Alvaro. Lúc đó, tôi ngồi trên ghế HLV và tự nhủ mọi chuyện đã được giải quyết, việc Arbeloa và Busquets bảo vệ nhau là dấu hiệu cho thấy tất cả sẽ trở nên tốt hơn.
Sự thiếu vắng của Villa đã khiến ông quyết định để Fabregas đá tiền đạo, điều ông từng làm với Guti ở Real Madrid?
HLV nào cũng có những tính toán của mình. Nhưng tôi rất tin tưởng vào dàn tiền vệ rất cơ động và có khả năng ghi bàn của mình. Và vì Pirlo là người khởi xướng tấn công của Italia, tôi muốn Xavi và Fabregas khiến cậu ta “khó ở” nhất có thể.
Các chuyên gia của UEFA đã kết luận rằng Tây Ban Nha đã vô địch EURO 2012 một cách rất thuyết phục?
Chúng tôi có một lối đá riêng, và các cầu thủ hoàn toàn cảm thấy thoải với nó. Nhưng một điều chắc chắn là nếu không chiến thắng, người ta sẽ lại đặt vấn đề rằng tại sao chúng tôi không chơi với một tiền đạo thực thụ. Việc chơi không có một số 9 có vẻ “phản bóng đá”, nhưng đừng quên dù là một trung phong nhưng Benzema cũng thường làm bóng từ hàng tiền vệ.
Thực tế là Tây Ban Nha đã chơi ba trận với một số 9, và ba trận với số 9 ảo?
Đó là để phong tỏa Pirlo. Và đó cũng là lý do chúng tôi lặp lại chiến thuật ấy trong trận chung kết với Italia.
Nếu Puyol không chấn thương, liệu Ramos có được đá trung vệ không?
Tôi không biết. Tình hình lúc đó là thế và tôi phải tìm ra giải pháp.
Nhưng khi ấy, Pique và Ramos đang khá căng thẳng?
Ngay ngày tập trung đầu tiên để chuẩn bị cho EURO 2012, tôi đã ngồi lại với cả hai. Tôi nói nửa đùa nửa thật rằng nếu họ xây dựng được mối quan hệ cá nhân tốt đẹp, nó sẽ lan truyền đến cả đội bóng. Và thực tế là vậy.
EURO 2012 là đỉnh cao của thế hệ Iniesta, Silva, Fabregas, Casillas và Xavi nhỉ?
Có thể. Nhưng tôi sợ nói ra điều này, vì sẽ có người tự hỏi vì sao họ vẫn tham dự World Cup 2014 hay EURO 2016. Đơn giản là vì họ vẫn chơi ở đẳng cấp cao nhất tại CLB. Làm sao tôi có thể nói rằng họ không thể chơi cho ĐTQG nữa. Và thực tế là Alba hay Busquets đều vẫn còn ở đó, và gần đây cả Albiol nữa.
Trận gặp Croatia ở lượt cuối vòng bảng có lẽ là trận đấu khó khăn nhất?
Đúng vậy. Chúng tôi đã đánh bại được một đội bóng rất mạnh lúc đó. Casillas cũng cứu được một bàn thua sau cú đánh đầu của Rakitic.
Thế còn kịch bản Tây Ban Nha và Croatia bắt tay nhau mà Italia sợ nhất?
Trong bóng đá bạn luôn phải trung thực. Chẳng có thỏa thuận nào cả! Tôi còn chẳng hiểu làm thế nào chúng tôi có thể loại Italia nếu hòa Croatia, cho đến khi được trợ lý Toni Grande giải thích.
Ông có nghĩ Ramos sẽ thực hiện quả luân lưu theo kiểu Panenka trong trận bán kết với Bồ Đào Nha không?
Không hề. Như HLV kỳ cựu Vujadin Boskov từng nói, bạn phải rất cả gan mới dám làm vậy. Ramos đã không nói gì với tôi, dù cậu ấy từng vài lần sút phạt đền theo kiểu vậy trước đó.
Khi nào ông nhận thấy Tây Ban Nha có thể vô địch?
Có lẽ là khi chứng kiến đội bóng chơi rất chắc chắn ở trận gặp Pháp, và cả trận gặp Bồ Đào Nha. Đó là những điều đôi khi bạn chỉ cảm nhận bằng trực giác.
Trận chung kết EURO 2012 có phải trận đấu hay nhất mà ông từng dẫn dắt?
Tôi không biết. Thế hệ cầu thủ ấy đã phá vỡ mọi giới hạn và trải qua nhiều trận đấu căng thẳng. Tôi vẫn nhớ trận thắng Pháp 1-0 ở Paris tại vòng loại World Cup 2014 mà Pedro ghi bàn duy nhất. Pháp cần chiến thắng và đã gây rất nhiều rắc rối cho chúng tôi. Hôm đó, chúng tôi đã chiến đấu như những người đàn ông thực thụ.
Ở Kiev, Xavi có nói với ông về ý định từ giã La Roja không?
Có. Cậu ấy có vẻ không thoải mái lắm. Tôi vẫn nhớ mình đã bước xuống từ bậc thang của sân vận động, choàng tay ôm cậu ấy và nói: “Hãy làm những gì cậu muốn, nhưng tôi nghĩ chúng ta vẫn có thể tiếp tục!”. Sau đó, Xavi đã khoác áo La Roja thêm 2 năm nữa.
World Cup 2022 sắp diễn ra. Ông có lạc quan về ĐT Tây Ban Nha không?
Thận trọng mà nói, tôi tin đội đang ở tình thế thuận lợi. Chúng ta phải lạc quan, nhưng cũng cần tiết chế. Lạc quan hay bi quan quá mức đều không tốt.
Ông có thích lối chơi hiện tại của La Roja không?
Có. Đội luôn kiểm soát được các trận đấu và chơi tốt.
Ông có nhìn thấy bản thân mình khi chứng kiến HLV Luis Enrique bị chỉ trích không?
Thật ngớ ngẩn. Những lời chỉ trích chẳng giúp ích gì cả. Tôi từng bị chỉ trích vì không triệu tập các cầu thủ của Atletico. Nhưng họ không hiểu rằng, chúng tôi làm tất cả là vì đội bóng.
Cảm ơn ông về cuộc trò chuyện!