Phóng viên: Pedri, cảm giác tập trung ĐTQG thế nào?
Pedri: Mọi thứ khởi đầu rất tốt. Tôi đã gặp tất cả các đồng đội mới.
Anh có thấy gì khác so với các đội tuyển trẻ không?
Thực ra tôi đã biết tất cả các đồng đội ở ĐTQG, hoặc trên sân hoặc trên... TV. Và thật vui khi tất cả đều chào đón tôi.
HLV Luis Enrique đã nói gì với anh?
Tôi chưa trò chuyện nhiều, mà mới chỉ chào hỏi ông ấy.
Ramos thì sao, anh ấy là đội trưởng của anh ở ĐTQG đấy?
Anh ấy chào mừng tôi, và nói rằng tôi hãy tận hưởng trải nghiệm này.
Tất cả chúng tôi đều biết chắc anh sẽ có tên trong đợt tập trung lần này, thế còn anh?
Tôi đã chờ đợi và hy vọng, nhưng vẫn không tưởng tượng mình sẽ được gọi sớm thế. Tôi thực sự may mắn khi có mặt ở đây.
Anh sẽ tặng chiếc áo đầu tiên ở đội tuyển cho ai?
Tôi luôn nói chiếc áo đầu tiên sẽ được dành cho anh trai mình, vì anh ấy luôn ở bên tôi.
Anh có lo lắng hay sợ hãi về bước tiến lớn này không, dù đang đá chính ở Barca?
Không, tôi thích là chính mình, và vẫn sẽ thi đấu như ở Barca, đồng thời tận hưởng những gì cuộc sống dành cho mình. Tôi phải làm việc mình giỏi nhất và cũng yêu thích nhất là chơi bóng.
Làm thế nào mà ở tuổi 18, anh tạo cho người ta cảm giác mình đủ già dặn để đá chính ở Barca và giờ là khoác áo ĐTQG?
Tôi vẫn để mọi thứ diễn ra thật tự nhiên, nhưng tôi cũng biết cách đối mặt với thử thách. Tôi nghĩ ở trên sân, bạn cứ là chính mình, làm điều mình thích, tận hưởng trận đấu và mọi thứ sẽ trở nên tốt hơn.
Trong số các cầu thủ người Canarias từng khoác áo ĐTQG như David Silva, Juan Valeron, Pedro... ai là hình mẫu của anh?
Tôi thích Silva, nhưng Pedro cũng rất tuyệt. Tôi từng xem lại những video chơi bóng của Valeron, và anh ấy là một nghệ sĩ thực thụ. Nhưng tôi muốn tạo dấu ấn của riêng mình.
Bóng đá của người Canarias vẫn thiên về trình diễn nhỉ?
Bóng đá Canarias đúng là có chút đặc biệt. Nó thiên về kỹ thuật và trình diễn, giống thứ bóng đá diễn ra trên đường phố.
Dịch bệnh đã khiến EURO, Olympic và World Cup bị dồn lại trong hơn 1 năm, anh có tưởng tượng đến chuyện góp mặt ở cả ba giải đấu không?
Hy vọng thế. Dĩ nhiên tôi muốn dự cả ba giải đấu, nhưng mọi thứ phải diễn ra theo trình tự. Giờ tôi mới lần đầu được gọi vào ĐTQG.
Ai là người khóc nhiều hơn khi danh sách đội tuyển được công bố, anh hay mẹ anh?
Mẹ tôi. Trong nhà, bà ấy luôn là người dễ xúc động nhất và tôi hạnh phúc vì nó có nghĩa là bà ấy tự hào về mình.
Người ta từng cảm thấy lạ khi thấy Pedri rời Camp Nou và leo lên một chiếc taxi sau khi vừa ghi bàn trong một trận đấu ở Champions League?
Tôi có một tài xế taxi quen mà. Đôi khi tôi còn tặng bóng cho ông ấy nữa.
Anh vẫn chưa có bằng lái à?
Chưa, tôi chưa có thời gian đi thi lấy bằng. Tôi cũng hơi lười nữa, nhưng chắc sẽ có sớm thôi.
Nói về Barca nhé, anh thấy đội bóng đang chơi thế nào? Liệu các anh có thể vô địch La Liga không?
Chúng tôi đã chơi vài trận tuyệt vời mà mới nhất là trước Sociedad. Chúng tôi đã thích ứng tốt với hệ thống 5 hậu vệ, và quan trọng hơn là giành chiến thắng. Hy vọng chúng tôi sẽ duy trì được phong độ và có thể vô địch.
Cảm giác chơi cạnh Messi thế nào?
Rất sướng. Tôi thực sự thích khi được sát cánh cùng anh ấy cả trên sân tập lẫn trong trận đấu. Trên sân, tôi luôn hướng về phía Leo vì anh ấy luôn biết rõ mình đang làm gì.
Khi nào anh nhận ra mình rất ăn ý với Messi?
Khi Leo bảo tôi di chuyển vào khoảng trống giữa các tuyến để nhận bóng, và khi chúng tôi luôn tìm ra cách chuyền bóng cho nhau.
Atletico là đối thủ chính của Barca trong cuộc đua ở La Liga, thế còn Real Madrid?
Atletico đang dẫn đầu, nhưng không được quên Real Madrid, đội chỉ kém Barca có 2 điểm. Nhưng xét cho cùng chúng tôi phải dựa vào bản thân và chờ Atletico vấp ngã.
HLV Ronald Koeman đã rất dũng cảm khi đặt niềm tin vào các cầu thủ trẻ, và Luis Enrique cũng vậy?
Tôi chỉ có thể cảm ơn cả hai HLV vì đã tin tưởng mình, và hy vọng có thể đáp lại niềm tin ấy. Những cầu thủ trẻ luôn khao khát thể hiện mình, nhưng chúng tôi cũng phải tiếp tục nỗ lực và học hỏi từ các đàn anh.
Làm thế nào một cầu thủ trẻ như anh vừa có thể giữ bóng, vừa tìm ra giải pháp tốt nhất?
Thường thì tôi sẽ quan sát trước để biết mọi người đang ở đâu và tìm ra khoảng trống. Tôi học được điều này từ các trận bóng trên đường phố, vì bạn sẽ không có nhiều thời gian để suy nghĩ.
Ai là người đầu tiên so sánh anh với Iniesta?
Nói thật là tôi không biết. Được so sánh với Iniesta là một vinh dự, nhưng tôi muốn tạo dựng tên tuổi của riêng mình.
Trong các đối thủ ở La Liga, ai là người gây ấn tượng mạnh nhất với anh?
Khá nhiều, nhưng nhiều nhất là Benzema và Modric. Họ thực sự rất giỏi. Malsa của Levante cũng là một “số 6” rất cừ, tôi biết cậu ấy khi cùng Las Palmas đối mặt với Mirandes ở Segunda.
Giờ anh vẫn tận hưởng các trận đấu giống như khi còn bé chứ?
Sự thật là tôi vẫn đang giữ niềm vui chơi bóng như khi còn là một đứa trẻ.
Anh có đổi số điện thoại sau khi trở nên nổi tiếng không?
Không. Tôi vẫn dùng số đó và trả lời tin nhắn bất cứ khi nào có thể.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!