ĐT Tây Ban Nha đã giành danh hiệu lớn đầu tiên tại kỳ EURO 1964 trên sân nhà. Lẽ ra, họ có thể làm điều đó sớm hơn, nhưng quyết định rút khỏi EURO 1960 vì lý do chính trị đã khiến dàn cầu thủ tài năng với những Di Stefano, Kubala, Luis Suarez, Gento và Santamaria lỗi hẹn. Mặc dù vậy, La Roja vẫn thành công đánh chiếm đỉnh cao châu lục sau đó 4 năm.
Ngày 21/06/1964, trước những khán đài chật kín của sân Bernabeu, người Tây Ban Nha chơi trận chung kết giải lớn đầu tiên trong lịch sử với ĐKVĐ Liên Xô. Và họ đã đánh bại đối thủ hùng mạnh này với tỷ số 2-1, nhờ các pha lập công của Chus Pereda và Marcelino Martinez, để lần đầu lên đỉnh tại châu Âu.
Phải mất 2 thập kỷ sau, Tây Ban Nha mới lại lọt vào một trận chung kết giải lớn. Suốt khoảng thời gian đen tối ấy, La Roja hầu như chỉ dừng chân ở vòng bảng, hoặc thậm chí không giành nổi vé dự World Cup hay EURO. Vì thế, dù có mặt tại EURO 1984, họ cũng không được coi là ứng cử viên vô địch.
Vậy mà thầy trò HLV Miguel Munoz đã gây bất ngờ. Họ đứng đầu bảng đấu có sự góp mặt của Bồ Đào Nha, Tây Đức và Romania, rồi đánh bại Đan Mạch sau loạt luân lưu ở bán kết. Chỉ tiếc là ở trận đấu cuối cùng, Tây Ban Nha đã thúc thủ trước chủ nhà Pháp quá mạnh, khi để thua 0-2 vì những bàn thắng của Michel Platini và Bruno Bellone.
Sau EURO 1984, Tây Ban Nha lại bước vào một thời kỳ ảm đạm. Khác với thời kỳ đen tối trước đó, đội bóng của xứ sở bò tót luôn chơi tốt ở vòng loại, nhưng chỉ tiến xa nhất là tứ kết tại các giải lớn. Cụ thể, La Roja đã lọt vào nhóm 8 đội mạnh nhất ở World Cup 1986, 1994, 2002 và EURO 1996, 2000.
Phải đến năm 2008, lịch sử mới được viết lại. Ở kỳ EURO tại Áo và Thụy Sĩ, Tây Ban Nha đã chơi đầy thuyết phục khi toàn thắng ở vòng bảng, trước khi hạ gục Italia và Nga tại tứ kết và bán kết. Trong trận chung kết với Đức, bàn thắng duy nhất của Fernando Torres đã giúp họ kết thúc 44 năm chờ đợi danh hiệu lớn tiếp theo.
Bàn thắng đó cũng đồng thời mở ra một giai đoạn hoàng kim của bóng đá Tây Ban Nha. Dù ghế HLV trưởng của La Roja đã được chuyển giao từ Luis Aragones sang Vicente del Bosque, nhưng chỉ 2 năm sau khi đăng quang tại EURO 2008, thế hệ vàng của La Roja lại đi đến trận đấu cuối cùng tại World Cup 2010.
Tây Ban Nha bắt đầu hành trình chinh phục tại Nam Phi bằng... thất bại trước Thụy Sĩ, và chỉ đi tiếp nhờ hai chiến thắng trước Honduras và Chile. Kế tiếp, La Roja lầm lũi tiến bước với những trận thắng 1-0 trước Bồ Đào Nha, Paraguay và Đức tại các vòng knock-out, rồi hạ nốt Hà Lan ở chung kết với bàn duy nhất của Andres Iniesta để lần đầu vô địch World Cup.
Kỷ nguyên vàng của Tây Ban Nha mở ra ở một kỳ EURO, và cũng khép lại tại một kỳ EURO. Tại giải vô địch châu Âu tổ chức tại Ba Lan và Ukraine năm 2012, La Roja đã xuất sắc bảo vệ thành công chức vô địch. Họ vẫn đứng đầu bảng đấu có Italia, Croatia và CH Ireland, trước khi đánh bại tiếp Pháp và Bồ Đào Nha để lọt vào chung kết.
Đối thủ của La Roja trong trận đấu cuối cùng là Italia, đội đã từng hòa họ 1-1 trong trận mở màn vòng bảng. Nhưng lần này, Tây Ban Nha đã tặng cho Azzurri một thất bại muối mặt với tỷ số 4-0. Những người lập công của đội bóng xứ sở bò tót là David Silva, Jordi Alba, Fernando Torres và Juan Mata.