Những hình ảnh tương tự nhau: Giống như ở Al-Khor cách đây một năm rưỡi, Joshua Kimmich đã rơi nước mắt ở Stuttgart. Cả hai lần đều có nỗi buồn vô bờ bến sau khi rời khỏi giải đấu, nhưng trạng thái cảm xúc của anh hoàn toàn khác. "Lần trước chúng tôi không xứng đáng. Chúng tôi không đủ tốt, chúng tôi không phải là một tập thể", Kimmich nói. "Lần này hoàn toàn khác".
Sau ba giải đấu vô cùng đáng thất vọng, bao gồm điểm thấp nhất tại World Cup 2022 ở Qatar và những thất bại tồi tệ trước Áo và Thổ Nhĩ Kỳ mùa thu năm ngoái, Đức đã vượt qua những năm tháng đen tối. Với những màn trình diễn đầy nhiệt huyết và đa phần thuyết phục tại EURO trên sân nhà, họ đã giành lại trái tim của người hâm mộ và một lần nữa tạo nên niềm hân hoan khó tả tại đất nước này.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để EURO trên sân nhà được coi là một thành công ở nước Đức từng quen chiến thắng - bất chấp thất bại cay đắng ở tứ kết trước Tây Ban Nha. Giống như các trận đấu trước, đội tuyển Đức đã chiến đấu quên mình trước đội bóng có lẽ là hay nhất giải đấu. Sau hiệp một đáng thất vọng, Đức có thời điểm ngang cơ Tây Ban Nha, nhưng cuối cùng lại thất bại. Không may mắn vì bàn thua ngay trước khi hiệp phụ kết thúc. Không may mắn vì bỏ lỡ nhiều cơ hội ghi bàn. Không may mắn vì quyết định gây tranh cãi của trọng tài...
Đội tuyển Đức được cổ vũ bởi bầu không khí đặc biệt ở Stuttgart. Fan Đức đã cổ vũ đội nhà cuồng nhiệt, ngay cả khi trận đấu tưởng chừng như đã thua trước khi hết giờ thi đấu chính thức. Giải đấu này đã tạo ra một sự đoàn kết giữa người hâm mộ, cầu thủ và HLV chưa từng thấy trong một thời gian dài. Đây là nền tảng để "Cỗ xe tăng" có thể xây dựng cho tương lai và quan trọng nhất là World Cup 2026 ở Bắc Mỹ.
Với những quyết định về đội hình táo bạo và phân bổ vai trò rõ ràng, Nagelsmann đã mang đến cho ĐTQG một diện mạo dễ nhận biết. Một diện mạo mà người hâm mộ Đức có thể đồng hành nhờ màn trình diễn tại EURO này. Sau nhiều năm mơ hồ, đây là một thành tích tuyệt vời. HLV trưởng nên tiếp tục tin tưởng vào đội hình của EURO này. Đúng, Đức có thể có đội hình già nhất tại EURO (28,6 tuổi). Nhưng họ vẫn có tương lai!
Điều chắc chắn duy nhất cho đến lúc này là việc Toni Kroos chính thức giải nghệ. Anh đã khơi dậy sự đồng cảm bất ngờ với màn tái xuất tuyệt vời và tự mang đến cho mình một lời chia tay xứng đáng với ĐTQG Đức. Đây có lẽ cũng là giải đấu cuối cùng của Thomas Muller, người vốn dĩ không còn đóng vai trò quá quan trọng về mặt chuyên môn. Và có lẽ cả Manuel Neuer, người đã có sự thay thế hoàn hảo là Marc-André ter Stegen. Tất cả các cầu thủ khác trong đội hình xuất phát mở rộng đều có thể thi đấu ít nhất cho đến năm 2026.
Tìm kiếm người kế thừa cho Kroos sẽ là thách thức lớn nhất của Nagelsmann cho đến World Cup. Nếu không giải nghệ theo chân người bạn đồng niên, Ilkay Gundogan là người kế thừa lý tưởng cho Kroos. Đội trưởng 33 tuổi chắc chắn có thể được tin tưởng để đảm nhận vị trí "chia bài" cùng với một người càn quét bên cạnh như Robert Andrich. Nếu Gundogan lùi về phía sau, về mặt lý thuyết sẽ có chỗ trống trong hàng công ba người cho Jamal Musiala, Florian Wirtz và Leroy Sane.
Nhìn chung, Đức cũng có một số cầu thủ trẻ triển vọng, những người có thể hy vọng thi đấu quốc tế trong tương lai. Aleksandar Pavlovic, người thậm chí còn có tên trong đội hình EURO nhưng phải hủy bỏ vì lý do sức khỏe. Brajan Gruda và Rocco Reitz, những người đã gây ấn tượng tại trại tập huấn chuẩn bị. Hay những tài năng trẻ hơn nữa như Nelson Weiper (Mainz) và Assan Ouédraogo (Leipzig).
Thách thức đối với Nagelsmann không chỉ là sự phát triển cẩn trọng của đội tuyển, mà còn là cách ông thích nghi với vị trí HLV trưởng trong tương lai. Thời gian tại vị của Nagelsmann cho đến nay bị chi phối bởi EURO diễn ra trên sân nhà. Giờ đây, sau giải đấu, bản thân ông sẽ lùi về phía sau trong mắt công chúng.
Joachim Low thích nhịp điệu này, ông luôn có vẻ như là một HLV trưởng bẩm sinh của ĐTQG. Hansi Flick cũng vậy, với điểm khác biệt nhỏ là ông không thành công. Điều gì sẽ xảy ra với Nagelsmann, người mới chỉ 36 tuổi? Liệu ông có nhớ việc tập luyện hàng ngày, nhiều trận đấu, sự tập trung của giới truyền thông? Việc không thi đấu thường xuyên của một HLV ĐTQG sẽ khiến ông bận tâm đến mức nào?
Trong cuộc họp báo sau trận đấu với Tây Ban Nha, Nagelsmann đã gói gọn tất cả những khía cạnh này trong một câu nói tuyệt vời, kết hợp với sự tự tin cao độ: "Thật đau đớn khi bạn phải đợi hai năm để trở thành nhà vô địch thế giới".