Nhưng hãy tạm quên những ấn tượng về Eriksen, người vừa tránh được lưỡi hái tử thần, để đến với một câu chuyện khác, về Bafetimbi Gomis.
Tiền đạo người Pháp là một “kỷ lục gia” bất đắc dĩ về số lần ngất xỉu trên sân. Lần đầu anh gục xuống là trên sân tập của Lyon vào năm 2009, sau đó là thêm hai lần chỉ trong một năm, một diễn ra ngay tại trung tâm huấn luyện Clairefontaine khi lên tập trung đội tuyển Pháp. Vào tháng 8/2010, ở trận Lyon gặp Monaco, anh lại khiến các khán giả khiếp vía khi ngã vật ra sân, trợn trừng mắt.
Năm năm sau, Gomis sang Anh thi đấu, khoác áo Swansea, và tiếp tục… ngất, khi trận đấu với Tottenham mới trôi qua bảy phút. Cũng như những lần trước, anh quay trở lại sân thi đấu như bình thường, thậm chí chạy còn… sung hơn. Không ai hiểu điều gì đang diễn ra.
Tháng 2/2018, khi đang chơi cho Galatasaray ở Thổ Nhĩ Kỳ, Gomis bỗng chúi người về phía trước rồi đổ gục xuống bất tỉnh. Cả sân rợn tóc gáy. Bác sĩ vào sơ cứu, Gomis tỉnh lại, và… tiếp tục đá nốt trận đấu. Sau trận, anh lên Twitter mô tả khoảnh khắc kinh hoàng ấy là “một chút khó chịu”. Tất cả chỉ có vậy. Phần còn lại của đoạn chia sẻ, Gomis xin lỗi các cổ động viên vì không thể giành chiến thắng, và tuyên bố sẽ tiếp tục chiến đấu “như một con sư tử”.
Năm ngoái, anh lại bất tỉnh khi đang chơi cho Al-Hilal ở giải VĐQG Saudi Arabia. Cũng như sáu lần trước, sau khi hù cho đồng đội xanh mặt, Gomis tỉnh lại, rồi chơi trọn 90 phút như chưa hề có gì xảy ra. Tức là tiền đạo người Pháp đã ngất trên sân tổng cộng bảy lần từ Pháp qua Anh, Thổ Nhĩ Kỳ, rồi Saudi Arabia.
Câu trả lời với Thần Chết
Cũng như Eriksen, các bác sĩ chưa từng chẩn đoán Gomis mắc bệnh lý đe dọa tính mạng nào trong các cuộc kiểm tra y tế. Nhưng lịch sử bóng đá thế giới chưa thấy ai ngất trên sân nhiều như thế, và quan trọng nhất là người ta không thể biết phía trước mình là gì.
Tiền đạo người Pháp đã sống chung với cảm giác kinh hoàng này trong suốt sự nghiệp: không ai biết lần tiếp theo anh gục xuống đơn giản vẫn là do thần kinh phế vị, hay một cơn đau tim. Nhưng Gomis không dừng lại. Trong trạng thái chông chênh ấy, anh vẫn đang chơi bóng, đã ghi đến 104 bàn sau 112 trận cho Al-Hilal.
Trong loạt phim truyền hình nổi tiếng Trò chơi vương quyền, có một câu thoại rất hay thế này: “Chỉ có một vị thần thôi, tên ông ta là Thần Chết. Và chỉ có một câu chúng ta có thể bảo với ngài: Không phải hôm nay” – Lời của Syrio Forel, người thầy dạy kiếm đầu tiên của Arya Stark, vốn là con gái của một lãnh chúa sa cơ và đã nhiều lần sống sót thần kỳ sau khi toàn gia tộc bị thảm sát.
Đêm hôm kia, Eriksen cũng đã sống sót, sau khi Tử thần đã gõ cửa, nhìn vào bên trong, trước khi phải rời đi trong tiếng thở dài. Một lần nữa chúng ta được nhìn thấy cuộc sống này mong manh đến mức nào, khi một sinh mạng tiếp tục trở thành ví dụ khắc nghiệt của con xúc xắc số phận.
Nhưng đấy cũng là một ngày mà chúng ta thấy được nhiều điều tốt đẹp, cho dù đã phải trải qua những giây phút không dễ dàng. Khi ý nghĩa của những gì diễn ra trước mắt vượt qua sự nhàm chán của một trận bóng đêm muộn, với kết cục và sự cay cú tạm được gác sang một bên, để tất cả có thể nín thở chăm chú vào số phận của người lẫn của mình, trước vị thần chung nhất lúc nào cũng lơ lửng bên đời sống của chúng ta: cái chết.
Rất nhiều người đã cố gắng, để giành lại Eriksen từ tay Tử thần. Cũng như Gomis, đã nỗ lực trở lại sân cỏ nhiều lần, nơi anh đã nhiều lần gục xuống đúng nghĩa đen, nhưng chưa bao giờ thối chí, để đứng lên và tiếp tục “chiến đấu như một con sư tử”. Cũng như con người chúng ta nói chung, ai cũng sẽ chết một ngày nào đó, nhưng lúc nào cũng nỗ lực không ngừng, để không bị nỗi sợ hãi chế ngự.
Có thể là một ngày nào đó, nhưng không phải hôm nay.
Hội chứng kỳ lạ của Gomis
Gomis bị chẩn đoán mắc một hội chứng có tên ngất do phản xạ thần kinh phế vị, do cơ thể phản ứng quá mức với một kích thích mạnh từ bên ngoài nào đó, như là quá căng thẳng, xúc động, hoặc nhiệt độ xung quanh quá cao. Nó còn được gọi là ngất do phản xạ thần kinh tim. Hội chứng này khiến nhịp tim và huyết áp tụt đột ngột, giảm dòng máu tưới não gây ra mất ý thức trong một thời gian ngắn. Nó không đe dọa trực tiếp đến tính mạng, mà chỉ ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống. Nhưng người bệnh cần được kiểm tra y tế để loại trừ các nguyên nhân gây ngất nguy hiểm khác như rối loạn nhịp hay các bệnh lý nghiêm trọng liên quan đến tim mạch.