Một Thụy Sỹ đầy chất… Ý
Kết thúc vòng bảng EURO 2024, Thụy Sỹ là một trong những đội tệ nhất, xét về các chỉ số tấn công. Về kiểm soát bóng, họ chỉ xếp thứ 16 trong số 24 đội. Về số pha dứt điểm trúng khung thành, họ chỉ xếp thứ 18. Nhưng Thụy Sỹ vẫn đường hoàng bước vào vòng 1/8 với tư cách đội nhì bảng A. Họ thậm chí đã có thể chiếm được suất đầu bảng của Đức nếu không vì một bàn thua muộn trong trận đấu quyết định.
Vậy thì điều gì làm nên sự đáng sợ của người Thụy Sỹ. Đó chính là những phẩm chất đã làm nên thành công cho bóng đá Italia. Tính tổ chức tuyệt đối trong phòng ngự, và sự sắc bén kinh người trong những pha tấn/phản công. Ở vòng bảng, với chỉ 3 bàn thua, Thụy Sỹ là một trong số những đội bóng có hàng thủ tốt nhất. Đó là về phòng ngự. Còn ở mặt trận tấn công, với tỉ lệ chuyển hóa cú sút thành bàn thắng lên tới 16,7%, họ là đội dứt điểm hiệu quả thứ hai, chỉ sau có đội tuyển Áo.
Nói chung, về Thụy Sỹ thì chúng ta có thể nói một cách tổng quát rằng đó là đội bóng không dễ đánh bại được các đối thủ khác, nhưng cũng không dễ bị đánh bại. Italia hơn ai hết hiểu được điều này. Họ đã không thua Thụy Sỹ ở 11 lần đối đầu gần nhất trên mọi đấu trường, nhưng trong 6 trận gần nhất thì có tới 5 trận kết thúc với tỉ số hòa. Hai trong số đó là ở vòng loại World Cup 2022. Vì những trận hòa này, Italia đã phải đi đá play-off, và thất bại đáng xấu hổ trước Bắc Macedonia đã khiến các nhà đương kim vô địch châu Âu phải ở nhà xem TV.
Thành bại ở tuyến giữa
Ở EURO 2021, Italia lên ngôi nhờ một hàng tiền vệ đẳng cấp thế giới, hiểu nhau, bổ sung cho nhau tuyệt vời và quan trọng là tất cả chơi bóng với phong độ cao. Jorginho lúc ấy vừa vô địch Champions League với Chelsea, Verratti còn chơi bóng đỉnh cao, và cả hai hợp với Barella thành một bộ ba vừa có khả năng kiểm soát, vừa có sự cơ động và tính chiến đấu cao. Ở ngoài sân, Locatelli hay Pessina luôn sẵn sàng xung trận để tạo ra sự tươi mới.
Tới EURO 2024, Italia không còn có được sự dồi dào ấy nữa. HLV Spalletti cũng không có đủ thời gian để xây dựng một hàng tiền vệ gắn kết theo cách mà Mancini đã làm. Đã thế, Italia còn "mất" Verratti (sang Qatar), Jorginho không còn duy trì được phong độ trong màu áo Arsenal, trong khi Pessina hay Locatelli thì đã không còn là chính mình.
Ông Spalletti không còn cách nào khác là phải "sáng tạo" một hàng tiền vệ mới, trong đó chỉ có Barella là chắc suất. Ở một mức độ đáng tin cậy thấp hơn là Jorginho. Những vị trí còn lại đều bỏ còn bỏ ngỏ. Ông Spalletti vì thế cũng đã phải xoay đội hình liên tục, từ 4-2-3-1 rồi lại tới 3-4-2-1 hoặc 4-2-3-1, và thử nghiệm một số cái tên, nhưng dường như chưa có phương án nào thực sự có thể khiến cựu HLV của AS Roma cảm thấy yên tâm.
Đó không phải là vấn đề của Murat Yakin. Trận này Thụy Sỹ sẽ phải xáo trộn đôi chút đội hình ở vị trí chạy cánh phải khi Silvan Widmer bị treo giò. Nhưng về cơ bản thì đây không phải là vấn đề lớn. Bởi vì trái tim trong lối chơi của đội bóng xứ đồng hồ vẫn ở đó và vẫn hoạt động bền bỉ, hiệu quả. Với Granit Xhaka-Remo Freuler, Thụy Sỹ đang sở hữu một tấm lá chắn toàn năng ở trung tâm hàng tiền vệ. Họ chịu khó chạy, giỏi tranh chấp và quan trọng là luôn biết đưa ra những giải pháp chuyền bóng tốt nhất. Đặc biệt là ở vị trí của Xhaka.
Quan trọng không kém, Xhaka và Freuler luôn nhận được sự hỗ trợ nhiệt tình từ các cầu thủ ở phía trên. Không quá khi nói rằng sự năng động của những người như Fabian Rieder hay Dan Ndoyle chính là chìa khóa trong lối chơi chuyển trạng thái của Thụy Sỹ. Người Đức đã được "nếm đủ" vũ khí này. Người Ý hãy coi chừng đó!