Hơn một nửa thế kỷ đã đi qua kể từ chức vô địch World Cup 1966. Đêm nay sau tất cả, người Anh sẽ chiến đấu bằng niềm kiêu hãnh lẫn đớn đau của 58 năm thất trận tủi nhục, cho một lần được hát lên khúc ca khải hoàn tại trận chung kết Euro 2024.
Trong những cường quốc bóng đá lớn của thế giới như Brazil, Đức, Italia, Tây Ban Nha, Argentina, Pháp..., thật sự không có cường quốc nào giống như bóng đá Anh. Đó là một nền bóng đá vĩ đại, thậm chí còn là quê hương của bóng đá hiện đại với bộ luật Cambrigde. Đó là nơi sở hữu giải vô địch quốc gia không chỉ hấp dẫn nhất mà còn lung linh nhất, giàu có nhất: Premier League. Đó là nơi sản sinh ra của những câu lạc bộ vĩ đại, và bạn tin được không rằng những chiếc áo đấu của các CLB nước Anh đều là khởi nguồn cho những chiếc áo đấu trên khắp thế giới (ví dụ áo sọc đỏ trắng của Althetic Bilbao là lấy cảm hứng từ áo đấu của Southampton). Lịch sử của nước Anh cũng sinh ra những cầu thủ xuất sắc, những huyền thoại lớn. Và thậm chí đó còn những cầu thủ tạo nên cách mạng, điển hình là George Best, David Beckham…những người nói với chúng ta rằng cầu thủ còn có thể là người mẫu. À, đó còn là chưa kể thánh đường bóng đá Wembley.
Tất cả những điều vĩ đại vừa được kể ra ấy không ngờ lại đến từ một đội tuyển quốc gia chỉ có vỏn vẹn đúng một chức vô địch World Cup 1966. Thứ mà người Anh nhận được bao nhiêu năm qua chỉ là sự chế nhạo, những câu hỏi về một thế hệ vàng đã chết, và những kỷ lục tồi tệ dựa trên một danh tiếng bất khuất hiếm có. Nước Anh vẫn luôn là một đất nước được tôn trọng. Nhưng bóng đá Anh ở cấp độ đội tuyển quốc gia thì không. 58 năm qua để người Anh hiểu ra họ cần phải giải thoát đi một danh xưng. Hơn ai hết, người Anh không muốn dự World Cup 2026 chỉ để kỷ niệm 60 năm trắng tay của một nền bóng đá vĩ đại.
Trong bộ phim nổi tiếng Game Of Thrones, lãnh chúa Tywin Lannister nói với Jaime Lannister rằng: “Con là kẻ trăm người có một và con thuộc về một gia đình quyền lực nhất 7 đô thành, và con vẫn còn trẻ. Vậy con đã làm được gì với tất cả những may mắn ấy? Con phục vụ như một hiệp sĩ danh dự cho hai tên vua: một tên điên và một con sâu rượu. Tương lai của gia tộc ta sẽ quyết định trong vòng hai tháng tới. Chúng ta có thể thiết lập một đế quốc trường tồn hàng vạn năm, hoặc chúng ta thua trắng tất cả như nhà Targaryens. Ta cần con trở thành một người như con cần trở thành, không phải năm tới, không phải ngày mai, mà là ngay bây giờ.”
Phải, người Anh cần trả lại vị thế của mình không phải là 2 năm, 4 năm nữa, mà là đêm nay. Đêm nay để người Anh được hát, và được khóc cho một niềm hạnh phúc đã chối bỏ họ hơn nửa thế kỷ. Sau những gì đã làm cho thế giới bóng đá, Tam Sư xứng đáng với điều ấy.