24 năm trước, EURO 2000 được tổ chức trên đất Bỉ và Hà Lan. Người Bỉ đã bắt đầu bằng lễ hội và kết thúc bằng nỗi buồn khi đội tuyển bị loại ngay từ vòng bảng, nơi cùng có sự góp mặt của Italia, Thổ Nhĩ Kỳ và Thụy Điển. Trên quê hương của Xì Trum, Tintin hay anh chàng cao bồi miền Tây Lucky Lucke là một sự phẫn nộ và cũng là một niềm kiêu hãnh bị tổn thương.
Liên đoàn bóng đá Bỉ đã quyết định hành động sau “nỗi nhục” năm ấy. Đó là lúc thế hệ vàng mà chúng ta biết được hình thành. Thế hệ của những Vincent Kompany, Eden Hazard, Marouane Fellaini, Thibaut Courtois, Jan Vertonghen, Toby Alderweireld, Thomas Vermaelen, Kevin De Bruyne, Christian Benteke, Romelu Lukaku....Một thế hệ thật đẹp, thật nhiều ngôi sao ở vị thế số 1 thế giới. Nhưng là một thế hệ thất bại.
Bóng đá thế giới không thiếu thế hệ vàng. Nhưng hình như rất ít có thế hệ vàng đi đến khúc ca khải hoàn. Tuyển Bồ Đào Nha của Luis Figo, Rui Costa, Victor Baia, tuyển Anh của David Beckham, Lampard, Gerrard, hay như CH Séc của Pavel Nedved, Milan Baros…họ đều thất bại trong ngỡ ngàng và nhiều tiếc nuối. Bây giờ là Bỉ cũng không tránh khỏi lời nguyền ấy.
Tuy nhiên, Bỉ lại không đưa đến cảm giác tiếc nuối, mà thậm chí còn bị chế nhạo nhiều hơn. Đó có thể là vì những ngôi sao của đội bóng này không ở tuýp lãng mạn, mà ở tuýp nổi loạn. Thậm chí người ta còn nhìn ra cả một sự “phân biệt vùng miền” ngay trong tập thể này.
Cụ thể, nhóm của Toby Alderweireld, Jan Vertonghen và Kevin De Bruyne là các cầu thủ nói tiếng Flemish (tiếng Hà Lan của Bỉ), còn Axel Witsel, Eden Hazard thì nói tiếng Pháp. Xen giữa là “team trung lập” sử dụng tiếng Anh làm trung gian hòa giải như Thibaut Courtois, Vincent Kompany, Romelu Lukaku… Một đội bóng phức tạp nhưng lại không có sợi dây gắn kết, và đó là nguyên nhân chính dẫn đến thất bại của họ.
Ngoài ra, không thể không nói đến tâm lý đội tuyển Bỉ rất “non”. Tiền đạo Lukaku thường xuyên “giật mình” trong những trận đấu có tốc độ cao. Còn Kevin de Bruyne mắc bệnh ngôi sao quá nặng, khi công khai tuyên bố "Bỉ không có cơ hội vô địch do có những hậu vệ già như Jan Vertonghen ở World Cup 2022", một điều tối kị.
Nhưng Kevin de Bruyne lại làm việc không nên làm đó. Kết cục cả đội đá như những xác sống. Là người được tín nhiệm giao băng đội trưởng, linh hồn dẫn dắt tập thể, nhưng De Bruyne không chỉ cho thấy anh thiếu đi tính quảng giao, mà còn thể hiện căn bệnh “con không chê bố mẹ nghèo”. Việc đánh giá Bỉ không được như Manchester City là lý luận ấu trĩ của trẻ con chứ không phải của ngôi sao lớn trong tập thể.
Thôi thì biết bao nhiêu vấn đề của Bỉ để thấy khó hy vọng. Nhưng biết đâu có khi đêm tàn lại sinh ra điều thú vị thì sao? Như ánh tà dương rực rỡ vậy.