Sau mạch 33 trận bất bại tại Anfield trên mọi đấu trường, Liverpool đã đổ gục. Điều đáng nói, đây không phải một trận thua nhẹ nhàng mà là một thảm bại. Đội bóng của Jurgen Klopp bị Atalanta chọc thủng lưới 3 lần và thậm chí chẳng có nổi một bàn danh dự. Việc Liverpool thua đậm dĩ nhiên có lỗi từ hệ thống phòng ngự lỏng lẻo kèm các sai lầm cá nhân. Tuy nhiên, sẽ thiếu công bằng nếu trút mọi trách nhiệm lên đầu hàng thủ mà bỏ quên một tội đồ xứng đáng bị chỉ trích nhiều hơn: hàng công.
Chưa cần đi vào chi tiết, thay vào đó, chỉ cần nhìn vào con số tổng thể cũng đủ thấy các mũi nhọn của Liverpool đã tỏ ra yếu kém như thế nào. Cả trận, The Reds tung ra tổng cộng 19 pha dứt điểm, gần gấp đôi Atalanta (11), song chỉ có 5 lần trúng đích (đại diện Serie A là 7 và có 3 được chuyển hóa thành bàn). Tỷ lệ kiểm soát bóng của Liverpool cũng hoàn toàn vượt trội đối thủ, lên đến đến 70%, có 4 quả phạt góc nhưng tất cả chỉ là con số 0 tròn trĩnh.
Những con số không biết nói dối, và chúng cho thấy sự áp đảo của Liverpool so với Atalanta. Dù vậy, mọi thứ trở nên vô nghĩa bởi điều quan trọng nhất là bàn thắng thì không thấy đâu. Quả thực, Liverpool sở hữu quá nhiều cơ hội ăn bàn, song sự cẩu thả trong khâu dứt điểm đã khiến họ phải trả giá. Darwin Nunez chính là cái tên gây thất vọng nhất, khi tiền đạo người Uruguay ném đi hàng loạt thời cơ mà đáng lẽ ra với tầm vóc của mình, anh cần phải làm tốt hơn.
Từ một cầu thủ xuất sắc, trở thành điểm tựa của Liverpool, Nunez đã trình diễn một bộ mặt đáng giận. Cựu ngôi sao Benfica đã có cơ hội tuyệt vời để mở tỷ số sau đường chọc khe thông minh của Curtis Jones ở phút 15. Tuy nhiên, thay vì xử lý đơn giản là sửa lòng chân phải vào góc xa, tiền đạo này lại chọn phương án khó hơn: bấm bóng. Kết quả là bóng đi ra ngoài theo một cách cực kỳ vô duyên. Nếu tình huống ấy được chuyển hóa thành bàn, số phận trận đấu có lẽ đã khác.
Ở đầu hiệp 2, Nunez tiếp tục có một cú đá lên trời trong vòng cấm ở cự ly tương đối thuận lợi. Chẳng riêng gì Nunez, các pha dứt điểm của những cầu thủ khác phía Liverpool như Alexis Mac Allister, Curtis Jones hay Mo Salah đều thiếu sự chuẩn xác và sắc bén cần thiết để có thể chọc thủng mành lưới Atalanta. Chính đội khách cũng đã dạy cho Liverpool một bài học về sự hiệu quả, với 3 bàn từ 7 lần dứt điểm trúng mục tiêu. Atalanta đơn giản chỉ cần vậy là đủ.
Thực tế, việc Liverpool sụp đổ là điều đã được dự báo từ trước. Ở hai trận gần nhất gặp Sheffield United và MU tại Premier League, đội bóng của Klopp đã cho thấy sự mệt mỏi và đặc biệt là "khả năng" phung phí cơ hội. Trận nào Liverpool cũng tung ra xấp xỉ 30 lần bắn phá, song tổng cộng họ chỉ ghi được 5 bàn sau 2 trận. Nếu là The Reds của giai đoạn trước thôi, họ có lẽ đã tạo ra một cơn mưa bàn thắng. Salah cùn đến đáng sợ, Nunez thì khỏi cần bàn và Cody Gakpo cũng vậy.
Nhìn chung, đó là sự đi xuống có hệ thống của Liverpool với nền tảng thể chất suy giảm đã khiến những đôi chân không còn duy trì được sự lạnh lùng. Khi hàng công trở nên vô hại còn hàng thủ cũng đánh mất sự chắc chắn vốn có, việc Liverpool phải nhận quả đắng đến như một hệ quả tất yếu. Sheffield United và MU chưa đủ mạnh để trừng phạt Liverpool, song ra đến đấu trường châu Âu - nơi sự khốc liệt luôn ở một tầm khác, Atalanta đã cho thầy trò Klopp biết thế nào là lợi hại.
Liệu Liverpool có thể đảo ngược tình thế tại Europa League? Về lý thuyết, cơ hội vẫn còn nguyên với The Reds bởi họ vẫn còn 90 phút tại Bergamo. Dù vậy, với tinh thần đi xuống cộng thêm một hàng công tệ hại như thế này, sẽ là viển vông nếu cho rằng Liverpool có thể ghi 4 bàn vào lưới Atalanta. Mục tiêu thiết thực nhất với Liverpool lúc này là Premier League, song trước khi nghĩ về cuộc đua vô địch, Klopp cần làm một điều gì đó xốc lại nhuệ khí cho các học trò.
Liverpool thực sự đang nguy lắm rồi!