Trong tất cả các đội bóng ở Châu Âu lúc này, đây là đối thủ mà Man xanh chỉ muốn gặp ở chung kết. Bản thân Manchester City lúc này có quá nhiều việc phải lo. Tại đấu trường Premier League, họ vẫn không thể bứt phá trước hai kẻ ganh đua là Arsenal và Liverpool. Ở đấu trường Champions League, Man City gặp đúng “Real đại đế”. Còn ở đấu trường FA Cup thì gặp một Newcastle đầy tham vọng.
Newcatsle từ khi mặc “áo gấm” của hoàng gia Arabia Saudi thì vẫn chưa có được một danh hiệu lận lưng nào để ra mắt ông chủ mới. Về động lực của “Chích chòe” thì chắc chắn là hơn hẳn một Manchester City đã no nê danh hiệu ở FA Cup. Tuy nhiên, quyết tâm là một chuyện, còn khoảng cách về trình độ, chiều sâu và sức mạnh lực lượng lại là ở một chuyện khác. Nhưng như câu nói “Trạng chết, Chúa cũng băng hà”. Để có thể đánh bại được Newcastle, thì chắc chắn phía Manchester City cũng “trầy vi tróc vảy” không ít. Man xanh có thể mạnh, nhưng “mãnh hổ nan địch quần hồ”. Quá nhiều đối thủ lớn đang bủa vây lấy Man City lúc này. Dù rằng có thể Manchester City không dễ đầu hàng, qua hình ảnh của Pep.
Cố thủ tướng Anh, Winston Churchill có câu nói rằng: “Tiến bộ là thay đổi, vậy nên để hoàn hảo nghĩa là phải thay đổi thường xuyên”. Bản thân Manchester City của Pep Guardiola có một điểm hơn, tiến bộ hẳn so với Barcelona thuở đầu Pep lập nghiệp, hay thậm chí là Bayern Munich của thời gian trước khi Pep đến nước Anh. Đó là hai chữ “thay đổi”. Ở Barca, Pep không thể đụng vào được nhóm La Masia gồm những Xavi, Iniesta, Messi, Puyol, Pique. Ngày rời đi, Pep nói về sự hết động lực. 2 năm sau, trong cuốn sách của mình, ông viết: “Ngày tôi nhận thấy tia sáng không còn trong mắt các cầu thủ của mình, tôi biết chắc đã tới lúc phải đi khỏi đó”.
Điều gần giống như vậy cũng diễn ra ở Bayern Munich. Khi ông tạo ra một tập thể bất khả chiến bại ở trong nước, nhưng lận đận ở Châu Âu (3 năm liên tục bị loại chính bởi các đội bóng Tây Ban Nha quê hương theo cách này hay cách khác). Ngày Pep rời khỏi nước Đức, đó là vì Pep Guardiola ra đi vì không còn ý tưởng chiến thuật nào cùng Bayern Munich nữa. Ông đã biến Bundesliga thành “trại thí nghiệm” khổng lồ và trống rỗng khi nhìn vào đó.
Nhưng ở nước Anh thì khác. Xứ sương mù ban tặng cho ông một đối thủ định mệnh: Juergen Klopp. Anh hùng trọng anh hùng, đó là cách họ đối đầu với nhau. Khác hẳn với Mourinho xưa kia chỉ toàn tức giận. Trong cõi hỗn mang của nhân loại, một Pep Guardiola dễ chán nản và muốn ra đi đã thấy chính mình, qua Klopp.
Mấy hôm trước, Novak Djokovic bị loại ở vòng 3 Indian Wells 2024. Cách đó 2 ngày, anh nói “Nadal và Federer có một vai trò lớn trong sự phát triển của tôi. Không còn họ ở cạnh, tôi cảm thấy trống rỗng.” Điều tương tự cũng sẽ diễn ra với Pep Guardiola nếu một ngày không còn Klopp. Nhưng nếu Liverpool của Klopp vẫn bước đi, thì Man City của Pep cũng sẽ không bị bỏ lại.