Đó là những người không nói... mà cũng chẳng làm gì. Họ cứ trơ trơ ngồi đấy, trước tiên là làm phí mất một chỗ đáng lẽ thuộc về người khác, xứng đáng hơn. Và họ tồn tại như một sự thách thức: giải quyết tôi đi, nếu được!
Vấn đề lớn nhất của M.U hiện nay có thể không nằm ở những cái tên có thể ra đi, như Romelu Lukaku. Cũng không phải là những cái tên mà đội bóng đang muốn có, như Bruno Fernandes. Vấn đề lớn nhất đang nằm ở một cái tên hầu như chẳng được nhắc đến trong những ngày này: Alexis Sanchez.
Bán được, M.U hẳn đã bán rồi, đơn giản vì họ tốn quá nhiều tiền cho cầu thủ lĩnh lương cao nhất trong đội, mà đóng góp của Sanchez gần như là con số 0. Chỗ tai hại không chỉ là tiền bạc. Những cầu thủ khác có thể sẽ nhìn vào Sanchez mà đá. Hoặc sẽ nhìn vào anh để đòi lên lương, như câu chuyện quá hiển nhiên về David De Gea.
Không bán được Sanchez, cũng không tìm ra được giải pháp hay ho nào để rũ bỏ (ví dụ đền tiền để chấm dứt hợp đồng), thì tất nhiên phải cố mà dùng. Bởi Sanchez mà càng “ngồi mát, ăn bát vàng”, đấy càng là chuyện tai hại có thể làm cho M.U tan nát từ trong ra ngoài sân cỏ. Phải làm gì với Sanchez - đấy có thể là câu hỏi hóc búa nhất đang chờ HLV Ole Gunnar Solskjaer trước mùa bóng mới.
Làm sao để vô địch Premier League mới khó, chứ chẳng lẽ việc khó lại chỉ là tìm cách sử dụng một cầu thủ, mà nói thẳng ra thì nếu không có cầu thủ ấy, M.U cũng vẫn chơi bóng bình thường? Chỉ nói thế thôi. Chứ trên thực tế, đâu ai bảo M.U có thể cạnh tranh ngôi cao với Man City và Liverpool. Nói thẳng ra thì, nếu Solskjaer không hề có một kế hoạch về việc tranh ngôi vô địch để đệ trình với các ông chủ M.U, cũng chẳng sao.
Đấy là nhiệm vụ coi như không tồn tại, ít ra là trong thời điểm này.
Ở một khía cạnh khác, có khi người ta cũng chẳng cần toan tính, có kế hoạch gì, để bất ngờ lên ngôi vô địch. Bóng đá luôn là như vậy. Nhất là khi muốn tính cũng chẳng được. Đừng nói Leicester có kế hoạch tranh ngôi vô địch lúc họ bước vào mùa bóng 2015/16. Cũng đừng nói Đan Mạch, Hy Lạp tham dự EURO 1992, 2004 là để tranh ngôi vô địch.
Trên lý thuyết, có hai cách để “kích hoạt” Sanchez. Một là “đả thông tư tưởng”. Cách đây không lâu, ông đã nói với tuyển thủ Chile rằng anh ta có khả năng ghi 20 bàn cho M.U trong mùa bóng tới. Đấy vừa là việc động viên, vừa là “khích tướng”. Chẳng có gì là độc đáo trong ý tưởng này. HLV Maurizio Sarri từng “thách” Eden Hazard ghi 40 bàn trên mọi trận cho Chelsea trong mùa vừa qua, khi ông thấy rõ là không có tiền đạo nào để tin cậy. Kết quả dĩ nhiên chẳng được như thế.
Cách quan trọng hơn, cũng khó hơn: M.U có thể thay đổi cách chơi sao cho Sanchez phát huy được giá trị của mình. Cụ thể ra sao thì đấy là việc của Solskjaer. Trên thực tế, quả đã có những thay đổi trong mùa giao hữu, và M.U gần như chắc chắn sẽ chơi cách khác so với chính họ trong mùa vừa qua. Romelu Lukaku chẳng còn gì là quan trọng, cũng bởi điều này.
Làm sao thì làm. Nếu như rút cuộc Alexis Sanchez phát huy được giá trị trong hàng ngũ M.U mùa tới, đấy sẽ là một thành tựu quan trọng trong công việc của Solskjaer, từ đó ông sẽ có thể làm được biết bao điều quan trọng khác. Đấy trước tiên là việc chuyên môn, nhưng đấy còn là việc làm quan trọng trong cuộc sống nữa.
Truyền hình FPT hân hạnh gửi tới khán giả Việt Nam trọn vẹn các trận đấu của Manchester United và nhiều đội bóng hàng đầu châu Âu khác tại ICC 2019. Thưởng thức các giải đấu thể thao hàng đầu thế giới trên hệ thống Truyền hình FPT. Hotline: 19006600. Fanpage: https://www.facebook.com/truyenhinhfpt/ Website: https://truyenhinh.fpt.vn/ |