Mặc dù mang họ Ireland, nhưng rõ ràng Stephen Ireland không yêu đất nước một chút nào, thế nên mới cảm thấy hạnh phúc khi không phải khoác áo ĐT CH Ireland nữa. Đơn giản chỉ vì anh ta không thích sống tập trung trong trại huấn luyện vào mỗi đợt triệu tập ĐT.
Ở chiến dịch vòng loại EURO 2008, ĐT CH Ireland cần một chiến thắng để có cơ hội đủ điều kiện tham dự giải đấu sắp diễn ra, và Ireland là một trong những cầu thủ mà HLV Steve Staunton dựa vào để hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng tiền vệ ngôi sao đang thi đấu cho Man City lại không nghĩ thế.
“Khi mới được triệu tập, tôi hạnh phúc như trúng số vậy. Sau đó, mọi chuyện trở thành một tình huống khó chịu. HLV Steve Staunton nói rằng tôi có thể mang theo các con vào ở cùng khách sạn và giao cho người giữ trẻ trông nom. Nhưng cuộc sống của hai đứa trẻ ở trong khách sạn cùng người lạ là kiểu gì vậy?
Vì vậy, tôi đã chọn lọc những thời điểm mà tôi có thể chơi cho ĐTQG. Tôi chỉ thấy 10 ngày cấm trại là quá sức chịu đựng của tôi. Có lần, tôi bị triệu tập sau khi vừa thi đấu cho Man City, và tôi gọi điện cho HLV nói rằng xin kiếu do đang ốm. Ông ta bảo thấy tôi thi đấu nhiệt lắm, mệt cái quái gì và bắt tôi phải lên tuyển. Nhưng tôi thà dành thời gian đó đi đón con cái còn hơn”.
Ireland chơi trận cuối cùng cho ĐTQG gặp ĐT Slovakia và CH Czech. Những trò dối trá bắt đầu được dựng lên. HLV Steve Staunton tố cáo rằng ông nhận được cuộc gọi từ bạn gái Jessica Lawlor, người sau này trở thành vợ của Ireland, thông báo việc bà ngoại của tiền vệ này đã qua đời.
Thực ra cô vừa sảy thai và Ireland muốn ở bên cạnh bạn gái nên mới xui bạn gái báo láo. Với anh ta, việc chăm sóc bạn gái lúc đó là ưu tiên hàng đầu chứ không phải giúp ĐTQG giành vé dự VCK EURO. Đầu nảy số nhanh, Ireland nghĩ đến người bà đáng kính và ý tưởng cáo phó hình thành.
Nghe tin dữ, Staunton vội vã giục Ireland về làm việc hiếu đễ, kèm theo mấy lời phân ưu cùng tang quyến. Ông thậm chí còn đặt một chuyến máy bay riêng để huyền thoại Premier League nhanh chóng về nhà. Thật là tận tình chu đáo hết sức, bởi dù sao Ireland cũng là ngôi sao oách nhất đội hình của ông.
Tuy nhiên, lời nói dối của Ireland đã bị vạch trần khi bà ngoại của anh, Patricia Tallon, đọc về cái chết của bà trên báo. Ngã ngửa vì thằng cháu bất hiếu không ngôn từ nào tả xiết, bà Tallon lập tức lên truyền thông chứng minh mình vẫn còn sống khoẻ mạnh, minh mẫn.
Và trong khi Ireland đang trên máy bay về nhà thì LĐBĐ CH Ireland (FAI) biết tin này. Đó là lúc Ireland quyết định “giết” thêm hai người bà khác của mình. Anh ta đã chữa cháy bằng cách “đổ lỗi cho thằng đánh máy” rằng đó là một sai sót và người chết chính là bà nội của mình chứ không phải bà ngoại.
Người bà "khốn khổ" này có tên là Brenda Kitchener. Ireland khẳng định mẹ của bố mình mới là người chết chứ không phải mẹ của mẹ mình. Nhưng bà Brenda cũng đã dập tắt lời nói dối của Ireland khi nghe tin về cái chết của mình được thằng cháu “vô cùng thương tiếc báo tin” trên báo.
Bà đã khởi kiện tờ báo vì tin vịt này và không quên tuyên bố rằng thằng cháu nội của mình đúng là loại "trời đánh thánh vật", chết đoạ địa ngục bị quỷ dùng kìm sắt rút lưỡi vì tội làm truyền thông bẩn và tung “fake news” vô đạo đức. Thế nhưng Ireland nào có sợ.
Dù “úp sọt” hai lần cả bà nội lẫn bà ngoại nhưng Ireland vẫn khẳng định mình nói sự thật. Anh ta khẳng định rằng người vợ đầu đã ly dị của ông nội mình mới là người chết. Hỡi ôi, mồm người sao điêu trá bởi hoá ra người bà này cũng chưa từng chết bao giờ.
Một lần nữa, Ireland lại bị vạch trần vì lời dối trá vô đạo và cuối cùng anh ta đành thúc thủ. Vào thời điểm đó, Ireland đã "hết bà để giết” và đành thừa nhận trên báo sau này: “Từ đây, tôi xin nói thật và thừa nhận mình đã nói dối. Thật là một sai lầm lớn khi nói rằng các bà của tôi đã chết và tôi vô cùng hối hận về điều đó.
Tôi đã sai và tôi thành thật xin lỗi vì đã gây ra nhiều vấn đề cho nhiều người. Tôi xin gửi lời xin lỗi đến bà ngoại và toàn thể gia đình tôi. Tôi đã học được một bài học quý giá từ mớ hỗn độn này và hy vọng những người tôi đã làm tổn thương sẽ tha thứ cho tôi. Tôi chỉ muốn nó kết thúc.
Tôi không muốn thi đấu, có vậy thôi. Còn tại sao tôi bịa chuyện bà này bà nọ chết thì do các bà đều già rồi, kiểu gì cũng chết. Đó là do thần kinh của tôi có vấn đề. Tâm thần hay điên, đại loại thế. Nó khiến tôi tung tin bà chết đơn giản như đan rổ vậy.
Khi các đồng đội thấy tôi sửa soạn hành lý, họ hỏi tôi đi đâu. Tôi bảo về Ireland bởi bà sắp chết. Họ ôm tôi và lúc đó tôi cảm thấy mình như một kẻ bất hiếu. Về cơ bản, tôi đang câu giờ cho bản thân để tránh phải thi đấu nữa. Vào thời điểm đó, tôi thực sự cảm thấy muốn từ giã bóng đá.
Tôi đã nhắn tin hỏi kế toán của mình 'Có đủ tiền để nghỉ hưu không?' Và anh ta nói: 'Ừ, nhưng còn tùy xem bao nhiêu là đủ'. Khi đó tôi còn khá trẻ. Nghĩ lại thì có lẽ lẽ ra tôi nên quay lại và đối mặt với scandal trong vài ngày, nhưng tôi đã chạy trốn khỏi nó.
Tôi đang chơi rất tốt ở Man City và tôi không muốn quay lại ĐTQG. Tôi ước mình đã giải quyết mọi việc theo cách khác, thực ra là cả hai bên đều giải quyết mọi việc theo cách khác, nhưng tôi khẳng định rằng tôi không cảm thấy hối hận vì đã từ chối phục vụ ĐT CH Ireland kể từ đó”.