Nếu cần những biểu hiện cho sự điên loạn và lố bịch, thì đây: Real đã bị loại khỏi Cúp Nhà Vua vì sử dụng Denis Cheryshev - cầu thủ bị treo giò - dù có nhận được lời cảnh báo từ một trọng tài thông qua các cuộc gọi và fax. Hồi mùa Hè, họ không nộp giấy tờ đúng quy cách cho vụ chuyển nhượng De Gea. Có cảm giác đây không còn là đội bóng, mà là một nhóm vô tô chức, tập hợp của những gã trai luôn say mèm trong quán rượu thủ đô.
Khi Perez đắc cử vào năm 2000, không ai có thể hình dung nổi sự biến dạng của Real đằng sau những hứa hẹn phô trương về một dải ngân hà, bao gồm những ngôi sao hàng đầu thế giới. Ông ta đưa ra chính sách “Những Zidane và những Pavon” nhưng rất nhanh chóng, “những Pavon” bị cắt bỏ, nhường chỗ cho các Galacticos. Sau khi đã có Galacticos 1.0, Perez lại tạo ra Galacticos 2.0. Perez được biết đến là một người của những ý tưởng bất chợt mà không dựa trên bất kỳ tham vấn chuyên môn nào.
Trong 2 nhiệm kỳ kéo dài 13 năm rưỡi ở Bernabeu, Perez đã đốt 1,58 tỷ euro cho các vụ mua sắm xa hoa (39 bản hợp đồng). Ông ta thích được coi là một Giám đốc thể thao và đạo diễn các vụ chuyển nhượng. Các ngôi sao được đưa về dựa vào danh tiếng và khả năng khai thác thương mại chứ không phải người mà đội bóng cần. Ngoài ra, đó cũng là tập hợp những siêu sao tấn công.
Perez chỉ đem về những cầu thủ tấn công
Dễ hiểu tại sao hầu hết các HLV đều thất bại trong việc lắp ráp những món đồ chơi đắt tiền này thành một đội hình chiến thắng. Không có bất kỳ công thức đáng tin cậy nào cho việc đó. Cho đến nay, chỉ 2 người thành công là Del Bosque và Carlo Ancelotti. Tuy nhiên, họ đều bị cắt hợp đồng một cách đường đột, không báo trước và đầy cay đắng. Perez toan tính gì trong chuyện này? Không gì cả. Kế hoạch của Perez là không có kế hoạch. Đơn giản chỉ vì ông ta thấy thích. Nó cũng tương tự như khi Don Florentino nghĩ rằng Claude Makelele, Samuel Eto’o là không đủ tốt và David Beckham nên được ký chỉ vì… đẹp trai hơn Ronaldinho.
Sự hào nhoáng của Real được đắp bằng tiền. Nhưng là tiền đi vay. Theo báo cáo của năm tài chính trước, đội bóng Hoàng gia nợ tới 602 triệu euro, nhiều gấp 2,5 lần so với tổng tài sản cứng hiện tại của CLB (239 triệu euro). Đây là số tiền họ đã vay từ nhiều ngân hàng và những nhà cung cấp tín dụng khác nhau. Để đối phó với tình hình, tháng 5 năm ngoái, Perez đã cắt giảm đội trẻ, sát nhập đội C vào với đội Castilla, đồng thời cắt chế độ tập luyện, ăn ở với 50% số học viên không được giữ lại.
Perez hiện lên là một kẻ dối trá, luôn khuếch đại doanh thu và giấu bớt các khoản nợ. Ông ta cố gắng vẽ lên một CLB giàu có và hào phóng, sẵn sàng chi đậm mọi thời điểm và gây ảo tưởng rằng, lợi nhuận thương mại sẽ nhanh chóng bù đắp chi phí bỏ ra. Thực tế, khoản nợ hiện tại đã tăng 123% so với năm 2000, thời điểm trước khi Perez bước vào chiếc ghế Chủ tịch. Điều kỳ lạ là Perez luôn an toàn với vị trí của mình. Ông ta vẫn ngồi đó, HLV, các cầu thủ cứ đến và đi. Sự điên loạn vẫn tiếp diễn.