Tổng kết năm 2014 của đội bóng Colchonero trong một khoảnh khắc là một việc làm không đơn giản. Bởi vì đối với nhiều người, tất cả những sự lấp lánh của các tấm huy chương và mọi nỗ lực của HLV Simeone cùng các học trò đã bị che lấp bởi cú đánh đầu nghiệt ngã của Sergio Ramos trong phút bù giờ cuối cùng của hai hiệp đấu chính thức của trận chung kết Champions tại Lisbon. Nhưng cần biết rằng sự vĩ đại của Atletico nằm ở điểm biết biến điều mà đối với nhiều người có thể là một cú sốc tinh thần khủng khiếp thành một chương sách mới có một cái kết có hậu.
Hãy nhớ tới lời của Diego Pablo Simeone: “Sao lại phải nhỏ nước mắt cho trận chung kết như thế này”, cho dù lần thứ hai lọt vào trận đánh cuối cùng cũng kết thúc như lần đầu tiên, cách đây đã 40 năm, với giấc mơ nâng cúp vô địch châu Âu tan vỡ, khi mà các ngón tay đã chạm vào nó. Bởi vì cái đêm 2014 ở Lisbon là sự kết thúc của một Champions League hầu như hoàn chỉnh, nơi mà các khán giả trên khắp hành tinh phải ngả mũ chào một đội bóng không thuộc dải ngân hà nhưng nhờ sức mạnh tập thể đã đánh bại nhiều nhà vô địch châu Âu như Porto, Milan, Barcelona và Chelsea, trước khi gục ngã trước đội bóng Hoàng gia Real Madrid. Đội bóng đó chính là Atletico Madrid.
HLV Diego Simeone
Con cá bé nuốt 2 cá lớn
Trong vòng gần một thập kỷ, La Liga luôn chỉ là một cuộc đua song mã giữa Real Madrid và FC Barcelona, hai ông lớn thay nhau chinh phục giải đấu, và có vẻ không một đội bóng nào có cơ hội vượt mặt họ. Cho đến năm thứ ba, Simeone cầm quân ở Atletico Madrid thì lịch sử đã sang trang. Con cá bé màu trắng sọc đỏ đã nuốt chửng con cá lớn màu trắng là CLB hoàng gia Tây Ban Nha và con lớn màu đỏ-xanh của xứ Catalunya là Barca để đăng quang vô địch tại Liga.
Trong cuộc chạy đua lịch sử này, cả ba đã nỗ lực đến tận cùng. Real Madrid đã gục ngã sát vạch vôi, trong khi Barcelona đã chạm tới đó nhưng bị Atletico vượt lên trong tích tắc, sau cú bứt tốc của một cuộc đua kéo dài cả một mùa bóng. Đánh bại đội bóng của bố già Florentino Perez tại La Liga và vượt mặt Barca ở vòng đấu cuối cùng ngay trên thánh địa Camp Nou nhờ triết lý “thắng từng trận một” là một chiến công không tưởng, chẳng ai dám nghĩ tới ở đầu mùa bóng 2013/14.
Thay đổi tất cả để không gì thay đổi
Có một điều mà bất cứ một đội bóng nào, dù lớn hay nhỏ, đều phải ngưỡng mộ Atletico: đó là khả năng vượt qua nghịch cảnh, bất chấp việc hàng loạt ngôi sao của họ cứ lần lượt ra đi trong các mùa chuyển nhượng, từ Torres, Aguero, De Gea tới Falcao, Filipe Luis, Courtois hay Diego Costa.
Diego Costa đã chuyển sang khoác áo Chelsea
Ba người cuối cùng – tất cả đều là trụ cột của một đội bóng có thể được coi là hay nhất trong lịch sử của Atletico – đều đã cùng một lúc rời sân Vicente Calderon để sang Chelsea, vậy mà sự ra đi đó đã không để lại những hậu quả quá đáng tiếc nào. Mandzukic, tuy chưa ghi bàn nhiều như Costa, nhưng hiệu quả thi đấu của cầu thủ này là đáng khen ngợi. Dưới khung thành, Miguel Angel Moya, cho dù chưa thể so sánh với Courtois, vẫn tròn vai và tỏa sáng đúng lúc.
Thêm một danh hiệu đê trưng bày trong tủ kính
Thất bại trong trận chung kết Champions League tại Lisbon tiếp tục làm các CĐV của Atletico đau lòng nhưng phần nào đã được giảm nhẹ nhờ chiến công tại Siêu cúp Tây Ban Nha, nơi đội bóng Colchonero đã quật ngã Real Madrid trên sân Calderon, điều đã không xảy ra trong 16 năm qua.
Vĩnh biệt Luis Aragones
Tuy là câu chuyện ngoài thể thao nhưng sự ra đi của Luis Aragones vào ngày 2/2/2014 là một sự mất mát không thể gì bù đắp nổi với Atletico Madrid, bởi người vừa khuất núi luôn là một huyền thoại với đội bóng áo trắng-sọc đỏ.