Cả trận, họ thậm chí còn không có nổi một cú sút trúng đích, điều chưa từng xảy ra trước đây. Và việc họ chỉ thủng lưới có 3 bàn, chỉ đơn giản là vì đối thủ không thực sự muốn ghi thêm bàn thắng. Nhưng đây không phải là sự sụp đổ bất ngờ, cũng không phải một cú vấp ngã đơn thuần. Và thất bại ấy, thậm chí còn chẳng khiến ai ngạc nhiên.
Vì đối thủ của họ là Bayern Munich, một CLB hàng đầu. Lần gần nhất gặp nhau trước đó 13 tháng, Bayern đã nã vào lưới Barca tới 8 bàn. Cả ba tiền đạo đá chính trong trận thua 2-8 ngày hôm ấy là Luis Suarez, Lionel Messi và mới nhất là Antoine Griezmann đều đã ra đi. Và ở trận đấu mới đây, Barca còn không có cả Ansu Fati, Ousmane Dembele, Sergio Aguero lẫn Martin Braithwaite vì chấn thương.
Trả lời phỏng vấn sau trận, Pique cho biết: “Tôi không rõ là cuối trận, Barca có 4 hay 5 cậu nhóc ở trên sân”. Con số chính xác là ba cầu thủ 18 tuổi cùng một người 17 tuổi. Và trung vệ này kết luận: “Thành thực mà nói, giờ chúng tôi đã không còn là một ứng cử viên cho chức vô địch Champions League”.
HLV Ronald Koeman hoàn toàn đồng tình với đội phó của Barca. Ông thừa nhận giữa Barca với những đội bóng như Bayern giờ đã có một “khoảng cách” về trình độ. Những ai bất đồng quan điểm có thể nhìn vào danh sách thi đấu của hai đội. Không phải vô cớ mà sau trận, trang nhất của một tờ báo ở xứ Catalunya lại chạy dòng tít “Thực tại đáng buồn”.
Đây là thái độ chấp nhận thực tế, nhưng vấn đề nằm ở chỗ khác. Đó là tâm lý đầu hàng, thay vì đứng lên chiến đấu đã bao trùm từ trước khi trận đấu diễn ra. Đứng giữa đám đông CĐV ở Camp Nou, bạn thậm chí có thể cảm nhận rõ các cule dường như đang tự nhủ: À, mọi chuyện thực ra cũng không quá tệ.
Ai đó có thể tự an ủi rằng: “Tuy thất bại, nhưng ít nhất chúng ta cũng không phải thua với tỷ số 2-8”. Nhưng tâm thế này giống như Barca đã biết mình không thể chiến thắng, và câu hỏi duy nhất là họ sẽ thua như thế nào, hoặc có giành được 1 điểm hay không. Đây mới thực sự là điều đáng thất vọng.
Câu nói “Es lo que hay” (Thực tế là như thế) của Pique giờ như một tuyên ngôn của sự yếu thế và cam chịu. Nhưng liệu bạn đã sẵn sàng chấp nhận điều đó? Và liệu Barca có chấp nhận mình đã trở thành một đội bóng nhỏ?
Ai cũng biết khoản nợ gần 1,4 tỷ euro của CLB. Họ hiểu vì sao Barca phải thực hiện một loạt biện pháp cấp thiết để cứu vãn tình thế. Trong đó, sự ra đi của Messi là minh chứng tồi tệ cho cuộc khủng hoảng, là đòn trừng phạt tối thượng cho những sai lầm trong quản lý tài chính thời Bartomeu. Họ cũng hiểu những biện pháp ấy ảnh hưởng đến CLB như thế nào, và cũng đủ thực tế để điều chỉnh kỳ vọng vào đội bóng.
Ai cũng có thể nhận thấy Barca đang là tập hợp của những ông già và những đứa trẻ. Những pha trả bóng của Jordi Alba giờ chẳng khiến ai ngạc nhiên nữa. Tần suất mắc sai lầm của Sergio Busquets cũng ngày càng cao lên. Trong khi Sergi Roberto thì bị huýt sáo như thể anh ấy là thủ phạm trong thất bại của đội bóng.
Các cule hiểu rõ việc Barca mua đứt Emerson rồi bán lại cho Tottenham, chỉ vì không đẩy đi được những người mà họ thực sự muốn bán. Họ cũng hiểu vì sao CLB phải đón về những cầu thủ theo dạng chuyển nhượng tự do, mà đương nhiên không ai trong số đó là Erling Haaland. Họ hẳn cũng từng nghe Koeman phàn nàn về việc hết sạch các lựa chọn trên hàng công, và đồng tình với nhận xét của ông rằng Barca đang ở trong một giai đoạn chuyển giao.
Câu hỏi chỉ là quá trình này kéo dài bao lâu, và thành quả của cuộc chuyển giao là gì? Nếu là một người lạc quan và thực tế, bạn sẽ biết mình cần phải nhẫn nại. HLV Koeman từng tuyên bố “đội bóng sẽ có một diện mạo hoàn toàn khác trong 4 tuần nữa”, còn Pique cũng khẳng định anh tin Barca “vẫn có khả năng cạnh tranh danh hiệu”. Và rõ ràng, màn ra mắt của những tài năng trẻ như Gavi, Yusuf Demir, Alejandro Balde hay Nico Gonzalez, bên cạnh sự trưởng thành của Pedri, Araujo và Eric Garcia quả là đáng chờ đợi.
Vấn đề của Barca, hiện giờ chỉ là mối quan hệ giữa Koeman và chủ tịch Joan Laporta. Sau trận thua Bayern, Laporta đã đăng lên Twitter một video dài 30 giây để nói về tình hình hiện tại. Trong đó, ông hai lần nhắc đến từ “kiên nhẫn”, và ba lần đề nghị các cule “tin tưởng vào những người đang điều hành CLB”, nhưng không một lần nói tới HLV.
Đơn giản là vì Laporta không tin Koeman, và Koeman cũng chẳng tin Laporta. Hồi mùa Hè, ngài chủ tịch từng công khai thừa nhận ông chỉ giữ HLV người Hà Lan khi không tìm được sự thay thế. Cuối cùng, Laporta không tìm được thật và Koeman vẫn tại vị, phần vì CLB cũng không muốn mất tiền bồi thường. Tuy nhiên, không ai biết cuộc hôn nhân gượng ép này sẽ còn có thể kéo dài đến bao giờ.