Tập thể đang dẫn đầu tại La Liga dù chưa thể hiện được hình ảnh mà Xavi mong muốn, song ít nhất họ đã có kết quả khả quan nhờ những cầu thủ từng bị gạt ra ngoài lề. Họ luôn biết cách truyền lửa cho nhau mỗi khi bước ra sân đấu. Những lời động viên, khích lệ tinh thần liên tục được thực hiện trong đường hầm. Đó là một điều thực sự quan trọng mà bất cứ đội bóng nào cũng cần làm. Nhất là khi nhìn vào sự khó khăn của Barca sau 45 phút đầu tiên trước Sevilla.
Các học trò của Xavi đã không thể đánh bại Yassine Bounou trước giờ nghỉ trận gặp Sevilla. Nhưng khi họ trở lại cùng 3 bàn thắng trong hiệp hai, đó là sự đảm bảo cho chiến thắng. Khi trận đấu còn hơn 20 phút nữa là kết thúc, tiền vệ Joan Jordán bên phía Sevilla được nhận một tờ giấy ghi chú chiến thuật, nhưng nó chẳng có ý nghĩa gì. Bởi cho đến khi Jordan kịp hiểu tờ giấy muốn anh ta làm gì thì Barca đã ghi thêm một bàn nữa. 9 phút sau đó, kết quả được ấn định một cách không thể chóng vánh hơn.
Phải mãi đến phút 88, Sevilla mới có một cú sút trúng đích. Và giống như chia sẻ của Ivan Rakitic sau trận đấu: “Nếu bạn đứng lại quá lâu, họ sẽ sớm tóm được bạn”.
Dẫu vậy, màn trình diễn đó của Barca không phải thứ thường diễn ra. Cả 3 bàn thắng đều được thực hiện một cách xuất sắc nhờ công những cái tên không phải cầu thủ chủ chốt. Và nó thể hiện rằng sức mạnh chiều sâu đội hình của họ đang dần được thể hiện.
Franck Kessié đã cho thấy chất thơ của những Laudrup, Romário hay Ronaldinho bên trong anh ấy. Hay hình ảnh Iniesta được tái hiện trong pha xử lý của Jordi Alba. Đường chuyền thông minh của Raphinha bằng một cách nào đó đã tìm tới Gavi ở vị trí đối mặt với khung thành bỏ trống. Và Alba đã kết thúc cuộc chơi với pha xuống biên trước khi căng ngang quen thuộc giúp Raphinha ấn định chiến thắng thứ năm liên tiếp cho Barca, Mọi thứ còn trở nên trọn vẹn hơn nhờ sự giúp sức của Mallorca.
Đầu giờ chiều hôm đó, trong một trận đấu có 43 pha phạm lỗi, Real Madrid thiếu vắng Karim Benzema và Thibaut Courtois vì chấn thương đã gục ngã với bàn phản lưới nhà. Los Blancos thậm chí không thực hiện được bất cứ cú sút trúng đích nào ngoại trừ tình huống đá phạt đền, dù họ đã bỏ lỡ nốt cơ hội trời cho ấy. Kết quả ấy giúp Barca thoải mái hơn nhiều, và họ hiểu một chiến thắng sẽ giúp mình xây chắc ngôi đầu với cách biệt 8 điểm. Mọi thứ chỉ được thực hiện trong 45 phút của hiệp hai, nhưng vậy là đủ.
Sau những kết quả trái ngược đó, Marca hay AS đều than vãn rằng: “Madrid đã bước chân ra khỏi cuộc đua”. Trong khi Xavi không khỏi vui mừng bởi “Đó là một ngày hoàn hảo vì các đội từ thứ hai đến thứ sáu đều đánh rơi điểm số”. Vào cuối tuần, khi chỉ một trong sáu đội đầu bảng thắng và chỉ một trong bảy đội cuối bảng thua, tất cả có lẽ đang đứng về phía Barcelona. Đội chủ sân Camp Nou giờ đã nhiều hơn Atlético Madrid 18 điểm, hơn Real Sociedad 14 điểm và hơn Real Madrid 8 điểm.
Đó quả thật là những khoảng cách an toàn cho Barca. Trang bìa của El Mundo Deportivo cũng cổ vũ bằng dòng tiêu đề “Cách biệt 8 điểm!” cùng tranh biếm hoạ mô tả đội bóng của Xavi giống như một chiếc Audi A8, biển số FCB53. Nhưng Barca hiểu rằng đối thủ của họ không phải cái tên dễ buông bỏ, Real có thể biến thành một chiếc T-1000 xuất hiện trong gương chiếu hậu, với sát khí đằng đằng và không thể bị phá hủy.
Hơn ai hết, Xavi hiểu rõ câu chuyện này từ khi còn là một cầu thủ. “Tôi đã trải qua điều đó với tư cách là một cầu thủ, tôi không muốn trải nghiệm điều đó với tư cách là một huấn luyện viên”. Nhà cầm quân trẻ tuổi đã được trải nghiệm điều này năm 2007 khi 18 giây ngớ ngẩn đã tước đi danh hiệu của Barca. Raúl Tamudo của Espanyol đã ghi một bàn thắng được AS mô tả là “Sự hỗn loạn của thế kỷ” và giúp Madrid có được ngôi vương theo một cách không ai ngờ tới. Nó không khác nào Champions League mùa trước khi Kền Kền Trắng cứ liên tục ngược dòng không tưởng để rồi lên ngôi.
Dẫu vậy, khoảng cách 8 điểm sẽ là một câu chuyện khác. Bởi Madrid chưa bao giờ san bằng được một khoảng cách lớn như vậy, trong khi Barcelona cũng chưa từng ghi nhận việc tuột ngôi đầu với cách biệt lớn như trên.
Điều đó không có nghĩa là nó không thể xảy ra. Vào mùa giải 2003/04, Valencia dù thất bại trong cuộc đấu trực tiếp tại Bernabéu, nhưng rồi họ chỉ cần 12 tuần để san bằng cách biệt 8 điểm để mang về chức vô địch. Mùa giải năm nay vẫn còn tới 18 tuần đấu, hay như Xavi nhấn mạnh, “Chúng tôi còn cả một thế giới trước mắt”.
Khoảng cách hiện tại sẽ bị san lấp nếu Barcelona nhận 3 thất bại, và rõ ràng chẳng ai có thể khẳng định họ có thể thắng tới cuối mùa. Nhưng ít nhất Barca đã biết cách giành chiến thắng ngay cả khi những con người trên sân của họ không phải là ưng ý nhất.
Hồi giữa tuần trước, Barcelona đánh bại Betis 2-1. Họ đã thắng ba trận trước đó với tỷ số 1-0, một chuỗi trận chưa từng có kể từ năm 1980 trước Công nguyên và chiến thắng 3-0 hôm vào Chủ nhật là lần đầu tiên trong bảy trận họ thắng cách biệt hơn một bàn.
Trở lại tháng 10 năm ngoái, khi Barca thất bại trong trận El Clasico, đó chỉ đơn giản là một sự kiện, dù thất vọng nhưng trận thua đó đến vào thời điểm tồi tệ của họ. Đoàn quân của Xavi khi đó vừa bị loại khỏi Champions League, nhận hai thất bại liên tiếp trước Bayern Munich và biến mọi lời hứa đầu mùa trở nên xa vời. Cổ động viên Real thậm chí bày tỏ sự ủng hộ với Xavi khi cho rằng Barca sẽ chẳng thể tốt hơn.
Nhưng họ đã sai. Barcelona hạ gục chính Real tại chung kết Siêu cúp và giành 11 điểm kể từ đó. Không chỉ bởi sự sa sút của Madrid gần đây khi thất bại trước Mallorca, Rayo và Villarreal, mà còn bởi thất bại tại Siêu kinh điển hồi tháng 10 là thất bại cuối cùng của Barca tại giải. Họ đã bất bại 15 trận trên mọi đấu trường, 11 trận tại La Liga, và chỉ đánh rơi điểm số 3 lần trước Rayo, Real Madrid và Espanyol. Họ đã trải qua nửa mùa giải với tư cách là nhà vô địch lượt đi. Sau 20 trận tại giải VĐQG, Barca có 17 trận thắng, chỉ để thủng lưới 7 bàn và 3 trong số những bàn thua là trước Real. Còn lại, các học trò của Xavi đã giữ sạch lưới 15 trận.
Nói đi cũng phải nói lại, bởi nhìn vào số bàn thua kỳ vọng của Barca đang gấp đôi con số thực tế. Hệ quả của điều này chính là màn trình diễn quá ấn tượng của Marc André ter Stegen. Ở đầu sân còn lại, Robert Lewandowski được mang về với mục tiêu giúp Barca có thêm những danh hiệu. Nhưng chân sút người Ba Lan mới chỉ ghi 1 bàn kể từ sau World Cup và nhiều người đã thấy sự căng thẳng xuất hiện trên khuôn mặt của anh vào đêm chủ nhật vừa rồi.
Barca hiện tại là một tập thể với không nhiều những cái tên theo triết lý của Xavi mặc dù họ vẫn cầm nhiều bóng hơn bất cứ ai và giữ sạch lưới tốt hơn bất cứ hàng thủ nào. Có những lúc, Barca đã cầm bóng tới 90% trước Sevilla. Số bàn thua kỳ vọng của họ, như đã nói, cao gấp đôi so với con số thực tế. Có thể thấy Barca dù khởi đầu chưa đủ tốt, nhưng rõ ràng việc cho họ thời gian đã mang đến hiệu quả.
Đã có những sự không chắc chắn về Ronald Araújo, nhưng giờ mọi thứ đã được khắc phục. Hậu vệ người Uruguay mang đến sự rắn chắc bên cạnh sự mềm mại của Andreas Christensen để tạo nên bức tường thành hoàn hảo. Nếu Jules Koundé không thực sự muốn trở thành một hậu vệ cánh, thì ít nhất anh ta đã làm tốt ở đó. Hay như bộ đôi Alejandro Balde và Alba đã chia sẻ rằng họ ra sân không để chứng minh bất cứ điều gì cho huấn luyện viên.
Nếu Xavi nghi ngờ Gavi, thì điều này được giải quyết bằng việc thay đổi vai trò khi đẩy tiền vệ này lên tham gia tấn công nhiều hơn. Khả năng chạy chỗ và sự nhiệt huyết của Gavi là nền tảng, một cậu bé không ngại va chạm và là chất xúc tác quan trọng trong đội. Pedri đang ghi bàn nhiều hơn bất cứ ai. Và nếu họ cố gắng đẩy De Jong khỏi Barca thì giờ tiền vệ người Hà Lan đang từng bước thay thế Sergio Busquets.
Từng là một kẻ vô dụng, liên tục dính chấn thương, bị đe dọa và không còn tương lai tại đội bóng, nhưng Ousmane Dembélé vẫn ở đó, với tư cách một kẻ có thể xuyên phá bất cứ hệ thống nào nhờ công của Xavi. Khi cầu thủ người Pháp vắng mặt, Raphinha luôn sẵn sàng và màn trình diễn trước Sevilla đã nói lên tất cả. Nhìn lại tất cả những gì đã qua, Barca thực sự chưa hoàn hảo nhưng họ đang làm được những điều mà một nhà vô địch cần làm.