El Pais: Trận đầu tiên của anh trong màu áo Real Betis dường như diễn ra trước Real Madrid thì phải?
- Joaquin: Vâng. Trận ấy Betis thắng 3-1 và tôi ghi bàn. Làm sao tôi quên được.
Nhưng có một chuyện có thể anh không biết. Hôm ấy Zidane ghi bàn đầu tiên của mình tại La Liga?
- Ồ. Tôi không nhớ thật.
Vậy anh nhớ gì về Zidane, trên tư cách một cầu thủ?
- Một cầu thủ xuất chúng. Tôi vẫn nhớ mình từng xin áo của anh ấy trong một trận đấu vì người thân nhờ vả. Đoạn băng ấy tôi vẫn còn lưu lại. Zidane là một cầu thủ có đẳng cấp vượt trội. Xem anh ấy thi đấu đã vui, đấu với anh ấy trên sân cỏ lại là một trải nghiệm tuyệt vời khác. Madrid là Figo, Zidane và Beckham...
Figo là thần tượng của anh nhỉ?
- Luôn luôn là như thế. Tôi có duyên được làm bạn của anh ấy, để biết rằng bên cạnh một cầu thủ tuyệt vời, anh ấy còn là một người đàn ông tuyệt vời.
Nếu vậy anh phải lưu giữ nhiều áo đấu của Real lắm nhỉ?
- Kha khá. Nhưng tôi mất gần hết trong một lần trộm viếng nhà. Bọn trộm chả lấy tiền, nhưng lấy hết mớ áo đấu của Figo, Beckham, Ivan Helguera và những người khác.
Thời đỉnh cao, anh đã chạm trán rất nhiều lần với Roberto Carlos?
- Rõ ràng là thế. Đấy là hậu vệ mà tôi thích nhất đấy. Vì tôi thích nhìn anh ấy phải chạy hết tốc lực.
Anh đã có 17 mùa bóng liên tiếp ở đỉnh cao. Vậy là đủ để trở thành tượng đài rồi, như... Florentino Perez vậy?
- Perez rời đi rồi quay lại. Tôi thì vẫn ở đây suốt 17 năm ấy. Tôi đã gặp ông ấy không ít lần những khi thi đấu ở Bernabeu. Tôi thấy hơi lạ là tôi chưa phải là thành viên của Real Madrid.
Sao kỳ thế?
- Vì duyên số thôi. Tôi có cơ hội khoác áo Real Madrid. Nhưng tôi cũng không thể phàn nàn gì về sự nghiệp của mình.
Dường như Joaquin chưa bao giờ có cơ hội khoác áo một CLB lớn nhỉ. Nào là Real Madrid, Barcelona, Atletico...
- Có lẽ vậy. Có lúc vì những CLB ấy chả muốn tôi, có lúc vì tôi chả muốn những CLB ấy.
Với Mourinho và Chelsea cũng vậy nhỉ?
- Vâng. Để nói không với Mourinho và những CLB mà ông ấy cầm quân rõ ràng chẳng phải chuyện dễ dàng. Nhưng bóng đá một lần nữa là duyên số, như duyên số của tôi với Betis vậy. Tôi đã chơi cho rất nhiều đội sau khi rời Betis: Valencia, Malaga và Fiorentina, một CLB lâu đời của Italia. Nhưng chưa có nơi nào tôi cảm thấy thoải mái như ở đây.
Joaquin là cầu thủ có nhiều lần ra sân nhất tại La Liga đang còn thi đấu
Điều gì khiến anh cảm thấy hào hứng sau chừng ấy năm thi đấu đỉnh cao?
- Đó là tôi vẫn luôn đá được đỉnh cao, chứ không phải dạt xuống một CLB hạng dưới nào cả. Tôi vẫn luôn tâm niệm khi nào cơ thể không cho phép, tôi sẽ nói lời giã từ chứ không dạt xuống đá ở những giải thấp hơn. Rất may là bây giờ tôi vẫn trụ được và vẫn tận hưởng bóng đá.
Vậy bí mật của anh là gì?
- Gen rất quan trọng. Tôi không gặp bất kỳ chấn thương nặng nào. Cứ lần nào gặp chấn thương thì muộn nhất một tháng là khỏi. Thời đỉnh cao thì cứ 2-3 ngày là tôi lại đá một trận. Bạn có thể tập luyện và thi đấu rất chuyên nghiệp, nhưng để đá suốt mà không dính chấn thương thì cần may mắn nữa.
Anh còn giấc mơ nào chưa hoàn thành với bóng đá?
- Đó là cùng Real Beits trở lại cúp châu Âu. Việc ấy rất khó khăn, nhưng tôi chưa bao giờ từ bỏ ước mơ ấy.
Betis lên hạng rồi xuống hạng, trong khi đó Sevilla có một thập kỷ cực kỳ thành công...
- Không phải đội bóng nào cũng có được may mắn như thế. Nhưng nói cho cùng, phải làm việc cật lực thì mới mong thành quả. Sevilla quả đã ra nhiều quyết định đúng đắn trong những năm qua.
Sau hai kỳ World Cup và một kỳ EURO, anh rốt cục lại là người ngoài cuộc trong giai đoạn thành công nhất của đội tuyển Tây Ban Nha...
- Tôi tiếc, nhưng tôi mừng, và tôi vẫn tin vào sự chuyển giao của Luis Aragones. Thế hệ cũ của những Luis Enrique, Raul, Michel Salgado, Helguera... phải nhường chỗ cho những Cesc Fabregas, Iniesta, Fernando Torres và David Villa. Thật tiếc khi không được là một phần của thế hệ thành công ấy.
Anh có sợ phải chia tay sân cỏ?
- Không, không hề. Tôi biết ai cũng có thời hạn. Chỉ cần HLV nói không cần tôi nữa, tôi sẽ thuê trực thăng biến ra khỏi đội cho nhanh.
Anh sẽ giữ lại ký ức gì sau khi giải nghệ?
- Có lẽ là khi tôi gọi cho bố mình sau khi Fernando Vazquez (HLV Betis mùa 2000/01) gọi tôi lên đội một. Rồi khi Camacho gọi tôi lên tuyển lần đầu tiên.
Chỉ Iniesta và Ramos có thể bắt kịp Joaquin Joaquin đang dẫn đầu danh sách các cầu thủ vẫn đang thi đấu chơi nhiều trận nhất tại La Liga. Và chỉ Iniesta và Ramos có khả năng bắt kịp anh, bởi những người đang đứng ngay sau thủ quân của Betis hoặc đã chuyển xuống Segunda (Lopo, CLB Gimnastic), hoặc đã chia tay giải đấu số 1 Tây Ban Nha (Alves, Juventus). Joaquin từng từ chối Chelsea vì Real Năm 21 tuổi, Joaquin được cả Real lẫn Chelsea mời chào. GĐTT của Real khi đó là Jorge Valdano đã gọi điện trực tiếp cho ngôi sao của Betis và khuyên anh nên từ chối Chelsea để thể hiện quyết tâm muốn về Bernabeu đầu quân. Joaquin đã làm theo và Chelsea quay sang mua Arjen Robben thay thế anh. Tuy nhiên sau đó, chủ tịch Florentino Perez của Real lại quyết định không mua Joaquin. |