- Anh cảm thấy ra sao khi về nhà?
- Tôi cảm thấy rất ổn. Tôi đã học được nhiều điều trong một năm qua, khi được trải nghiệm một giải đấu khắc nghiệt như Premier League. Thật vinh hạnh khi được chơi cho Brighton, nhưng giờ tôi đã trở lại với CLB và gia đình của mình. Sự thật là tôi đang rất hạnh phúc.
- Điều gì ở Premier League khiến anh ngạc nhiên nhất?
- Đó là một giải đấu căng thẳng và đòi hỏi rất cao, mà bạn có thể bị đánh bại bởi bất cứ đội bóng nào. Tôi đã học hỏi được nhiều thứ từ CLB và các đồng đội. Đây là lần đầu tôi rời Tây Ban Nha, và nó là một trải nghiệm thú vị. Tôi thực sự thích Premier League, một trong những giải đấu hay nhất thế giới.
- Việc xa nhà có khiến anh trở nên mạnh mẽ hơn không?
- Thực ra tôi đã xa nhà từ khi còn nhỏ, lúc đến Barca khi mới 10 tuổi. Một khi bạn từng trải nghiệm điều đó lúc còn là một đứa trẻ, mọi thứ sẽ đỡ khó khăn hơn. Nhưng nó vẫn là một trải nghiệm đặc biệt.
- Vậy anh học hỏi được những gì từ trải nghiệm này?
- Việc chơi ở một giải đấu như Premier League giúp bạn cải thiện về mọi mặt. Đó là một giải đấu đòi hỏi rất cao và thiên về thể lực. Tôi đã thu thập được nhiều thứ khi gặp gỡ những con người mới, và tập luyện theo những phương pháp mới.
- Anh đã kịp có người bạn thân nào ở Brighton chưa?
- Tôi là người hơi nhút nhát, nhưng vẫn hòa đồng với các đồng đội. Tôi đã tạo được mối quan hệ rất tốt với họ và trong những ngày không tập luyện, chúng tôi vẫn đi chơi hoặc ăn uống với nhau.
- Lúc ở Brighton, anh nhớ nhất điều gì ở Barca?
- Mỗi thứ một chút. Sau nhiều năm sống ở Barca, thật khó khi bạn đến một môi trường mới, nhưng tôi vẫn sớm thích nghi. Trên hết, tôi nhớ gia đình và em trai mình, người mà tôi không còn được gặp nhiều vì nó phải đi học. Tôi cũng nhớ đám bạn bè vẫn hay tụ tập cùng mình, và cả món cơm của mẹ tôi nữa (cười).
- Anh có nhớ ánh nắng ở Tây Ban Nha không?
- Có, một chút. Tôi đã nghĩ thời tiết ở Anh sẽ rất tệ, nhưng may là thỉnh thoảng vẫn có một ngày trời đẹp.
- Gia đình đã sát cánh bên anh trong cuộc phiêu lưu này như thế nào?
- Với tôi, gia đình là tất cả. Tôi chiến đấu vì họ, và họ cũng luôn ở bên để cổ vũ tôi tiến về phía trước, và vượt qua những thời điểm khó khăn. Anh trai tôi đã sang Anh sống với tôi, và hỗ trợ cho tôi rất nhiều. Tôi chơi bóng không chỉ vì các CĐV, mà còn vì gia đình của mình.
- Giấc mơ hiện tại của anh là gì?
- Vẫn như cũ. Từ lúc đến đây năm 10 tuổi, giấc mơ của tôi là thành công ở Barca. Mọi thứ đã trở nên không dễ dàng trong vài năm qua, nhưng nó là một phần của bóng đá. Tôi mới 21 tuổi và vẫn có thể tiến bộ, và tôi hy vọng mình có thể đáp lại tất cả tình yêu mà các cule dành cho mình.
Mỗi ngày, tôi gặp mọi người trên phố và tất cả đều khích lệ và yêu mến tôi. Nó giúp tôi có thêm động lực để cống hiến tất cả, và tiếp tục chiến đấu cho Barca.
- Chắc hẳn anh rất nhớ các CĐV Barca?
- Rõ ràng. Tôi luôn biết ơn vì tình cảm của các cule dành cho mình. Không chỉ những người ở Barcelona, mà từ các cule trên khắp thế giới. Nhiều lúc, những lời nói của họ thực sự khiến tôi cảm động.
- Anh đã làm gì ngay khi hạ cánh xuống Barcelona?
- Tôi đi thẳng về nhà, chui vào phòng và leo lên giường của mình. Thật tuyệt khi được ở nhà, với gia đình và bạn bè. Tôi cũng thích chui vào bếp và dùng bữa với gia đình, điều mà tôi rất nhớ trong suốt 1 năm qua. Cả nhà đã chuẩn bị mọi thứ cho ngày về của tôi, chúng tôi trò chuyện và họ hỏi tôi nhiều thứ. Đó là những khoảnh khắc thực sự đặc biệt.
- Barca vừa có một HLV mới. Anh biết gì về Hansi Flick?
- Tôi đã có cơ hội gặp Flick ở Brighton, nhân một lần ông ấy đến thăm CLB. Tôi đã chào hỏi và bắt tay ông ấy. Tôi cũng chúc ông ấy những điều tốt nhất. Flick đã đến CLB vĩ đại nhất thế giới và tôi chắc chắn ông ấy sẽ làm tốt công việc của mình.
- Anh nghĩ mình có thể đóng góp những gì cho Barca của Flick?
- Tôi trưởng thành từ lò đào tạo của Barca, đã gắn bó nhiều năm với CLB và với tôi, chơi cho Barca là giấc mơ lớn nhất. Tôi luôn cố gắng làm tốt nhất mỗi khi được trao cơ hội. Tất nhiên, không phải lúc nào mọi thứ cũng diễn ra như mong muốn nhưng tôi luôn nỗ lực hết mình vì đội bóng, CLB và các CĐV.
- Tình trạng thể lực hiện giờ của anh thế nào?
- Ngay lúc này tôi đang đạt 100% thể lực. Tôi đã dành nhiều giờ tập luyện trong phòng gym, vì biết mình còn có thể phát triển. Có những người luôn định kiến rằng Ansu Fati lúc nào cũng chấn thương, nhưng thực tế thì tôi đã hoàn toàn sung sức suốt 2 năm gần nhất.
Chỉ cần tôi bị đau nhẹ, người ta sẽ lại nhắc đến điều này. Nhưng năm ngoái, tôi đã chơi trọn vẹn cả mùa giải và không vắng mặt một trận nào.
- Anh thường giữ liên lạc với ai ở Barca?
- Với Balde, Araujo và Gavi... Lúc chơi cho Brighton, tôi vẫn nhiều lần trở lại Barcelona và lần nào, chúng tôi cũng lên kế hoạch tụ tập để ăn uống.
- Trước khi ra đi, anh đang là chân sút hàng đầu của Barca. Nhưng ở mùa giải vừa qua, anh ghi khá ít bàn?
- Tôi không biết. Tôi quyết định rời Barca vào năm ngoái vì thấy mình cần một cú hích mới. Tôi cảm thấy mọi thứ mình làm không được coi trọng, và đó là lý do tôi đến Brighton. Tuy nhiên, tôi vẫn dõi theo Barca từ xa và mong muốn điều tốt nhất cho đội bóng.