Và sự việc ấy không khỏi khiến nhiều người nhớ về màn chia tay mà PSG đã dành cho Beckham cho dù đóng góp và tầm ảnh hưởng của Beckham ở PSG là vô cùng nhỏ nhoi so với 7 năm toả sáng của Mbappe. Nhưng điều đó cũng dễ hiểu thôi. Đơn giản, đó là một cuộc chia tay đã được báo trước và hành xử của các bên đều thực sự nhà nghề nên phần chia tay cũng chỉ “đủ đẹp trong khuôn khổ của sự chuyên nghiệp”.
1. Cuộc chia tay im ắng ở Parc des Princes chỉ là màn kết của một mối quan hệ mà ở giai đoạn về chiều, cả CLB lẫn cầu thủ đều nhận được những trách móc tuỳ theo quan điểm nhìn nhận của khách quan. Không ít người trách Mbappe, cho rằng anh kiêu, anh mắc bệnh ngôi sao... vv và vv.
Cũng không thiếu người chê PSG vì quá tàn nhẫn và bạc bẽo khi không tổ chức nổi một cuộc chia tay hoành tráng cho ngôi sao sáng nhất trong lịch sử của họ, cho dù họ rất giàu. Chúng ta không ở trong cuộc, nên chúng ta khó tránh khỏi chủ quan trong đánh giá. Nếu nhìn vào tổng thể, thật ra, đây là một cuộc chia tay đã có sự chuẩn bị từ trước. Và một khi đã chuẩn bị từ trước, không còn ai thấy đủ xúc cảm khi nói lời tạ từ.
Trách Mbappe đa phần cho rằng anh cậy vào vị thế ngôi sao của mình để ép CLB. Thực ra, đó là trách cứ rất chủ quan. Mbappe từng tuyên bố sẽ không ra đi khi mà PSG không thu được lợi ích tài chính nào. Và thực chất, Mbappe đã để PSG có cơ hội thu được lợi ích tài chính từ chuyện chuyển nhượng mình khi Real có đề nghị 220 triệu euro.
Song, PSG nhất quyết chối từ. Họ giữ sự kiêu hãnh của một CLB nhà giàu với tôn chỉ “Chỉ mua của Barca, Real chứ đừng hòng để Barca, Real mua được người của PSG”. Và đó là lựa chọn rủi ro vì họ thừa hiểu, Ligue 1 quá bé nhỏ so với bước chạy của Mbappe. Khi bạn lựa chọn rủi ro, mất trắng là điều bạn phải chấp nhận.
Nếu tham tiền, Mbappe dễ dàng chọn ở lại vì ở giai đoạn kinh tế bóng đá như hiện nay, ít CLB nào ở châu Âu (nếu không nói là gần như không có ai) có thể đưa ra một đề nghị béo bở cho Mbappe. Mbappe chơi bóng vì tham vọng khác nữa.
7 năm ở PSG, không Champions League đã là một đổ vỡ lớn trong lòng anh. Và anh vẫn tận hiến đến tận cuối cùng ngay cả khi bắt đầu mùa bóng này đồn đoán về chuyện anh ra đi ở cuối mùa đã dấy lên. Ít ai như Mbappe, lòng quyết ra đi nhưng vẫn chơi bóng hết sức mình và tuyệt nhiên không nói đến chuyện đi ở khi mùa giải chưa kết thúc, khi hợp đồng chưa kết thúc. Đó chính là sự chuyên nghiệp của thời hiện đại, thời mà bóng đá không nên nhắc đến sự chung thuỷ cổ điển nữa rồi.
Và chính Mbappe sẽ định nghĩa lại ngành công nghiệp bóng đá này, thông qua những hành động đúng đắn về pháp lý mà anh từng thực hiện liên quan tới quyền lợi quảng cáo cá nhân trong nghĩa vụ chung của tập thể. Từ lâu lắm rồi, cầu thủ dễ bị tước đi cái quyền chính đáng đó dưới danh nghĩa “cống hiến” hay “trách nhiệm”. Thay đổi mà Mbappe tạo ra sẽ giúp bóng đá sòng phẳng hơn trong mối quan hệ dân sự giữa cầu thủ với CLB và với ĐTQG.
2. PSG thực tế đã chuẩn bị cho kịch bản không có Mbappe ngay từ đầu mùa. Họ quá hiểu khả năng giữ chân anh là rất nhỏ. Và họ chuẩn bị cho kịch bản ấy với phần lợi ích thuộc về CLB nhiều hơn trong khi sẵn sàng hi sinh lợi ích của Mbappe. Ít ai nhận ra điều này song nếu nhìn lại thống kê từ đầu mùa giải, chúng ta sẽ hiểu rõ hơn về sự chuẩn bị lạnh lùng của họ.
Barcola nổi lên ở mùa giải này ở ngay chính vị trí mà Mbappe thành danh. Mbappe đa năng. Anh có thể chơi ở hai cánh, chơi trung phong, thậm chí đôi khi có thể lui về đá số 10. Nhưng anh mạnh nhất là chơi ở biên, nhất là biên trái. Song, mỗi trận cầu có sự góp mặt của Barcola, vị trí biên sở trường của Mbappe luôn được dành cho Barcola. PSG muốn xây dựng một đội hình không Mbappe trong tương lai, mà ở đó, Barcola, 21 tuổi, sẽ là người đảm đương công việc Mbappe để lại trong vai trò tiền đạo cánh. Chính vì thế, số trận ra sân của Mbappe mùa này cũng ít hơn và chắc chắn nó cũng ảnh hưởng nhiều hơn tới phong độ cũng như tâm lý của anh ở EURO 2024 sắp tới.
3. Bạn sẽ nghĩ gì nếu như bạn là người đảm đương xuất sắc nhất một nhiệm vụ nào đó trong tập thể nhưng vì lý do riêng, lãnh đạo lại giao phó nhiệm vụ ấy cho một người khác và đưa bạn vào những nhiệm vụ bạn ít sở trường hơn? Đó là chuyện của Mbappe. Nhưng Mbappe không hề trách cứ PSG hay HLV Luis Enrique một lời nào. Anh làm tròn trách nhiệm mình được giao bởi anh hiểu, khi anh ra đi, PSG vẫn cần phải tiếp tục sống trên con đường chinh phục và cần phải có sức mạnh ở hành lang. Người Paris có thể không có Mbappe nhưng không thể nào không có PSG. Đó mãi mãi là chân lý. Mbappe và cả PSG cùng hiểu chân lý ấy rất rõ.
Cuộc chia tay tưởng như không êm đẹp mà chúng ta tưởng tượng ra qua các suy luận cá nhân hoá ra vẫn êm đẹp đấy thôi. Nó sòng phẳng. Nó lạnh lùng (đôi khi là tàn nhẫn). Song nó thể hiện đúng bản chất của một cuộc làm ăn. Mbappe đến PSG là một cuộc làm ăn. Ở đó, Mbappe kiếm tìm danh vọng, tiền tài và danh hiệu. PSG cũng mong mỏi kiếm tìm danh hiệu cũng như xây dựng thương hiệu toàn cầu. Họ chỉ thiếu danh hiệu mà thôi còn tất cả các mục tiêu khác đều được đáp ứng. Xong việc, phủi tay, đường ai nấy đi. Đó âu cũng là chuyện thường như vạn chuyện thường khác ngoài đời.
PSG có thể không có màn chia tay hoành tráng cho Mbappe nhưng hãy tin, trong sảnh lưu danh của CLB, Mbappe mãi mãi sẽ là một huyền thoại, một tượng đài. Hôm nay chúng ta có thể trách cứ, không bên này thì bên kia nhưng biết đâu đó một mai, ở một năm nào xa trong tương lai, trước sân Parc des Princes, sẽ có người dựng tượng đồng Mbappe trong hình ảnh cậu trai 18 tuổi lần đầu tiên ra mắt CLB và trở thành một phần lịch sử không ai có thể chối bỏ.