Cả ba bàn thắng của Pháp đều được thực hiện từ những tình huống cố định. Và gói gọn trong hai cái tên Lucas Digne và Adrien Rabiot. Hậu vệ trái Digne có 2 quả tạt chuẩn xác để Rabiot đánh đầu tung lưới Italia. Bàn thắng còn lại xuất phát từ quả đá phạt hiểm hóc của Digne, bóng dội xà ngang đập vào người thủ thành Guiglielmo Vicario bay vào lưới.
Một chiến thắng của bóng chết, tính kỷ luật và sự tập trung cao độ trong suốt 90 phút. Còn xét một cách công bằng về lối chơi, Pháp vẫn rất thiếu những đường lên bóng uyển chuyển, những pha phối hợp nhóm mượt mà. Sự khô khan của đội bóng áo lam không phải điều gì khiến ai ngạc nhiên dưới thời của Didier Deschamps.
Khi Pháp đối phó với Italia bằng khối phòng ngự thấp, chơi kín kẽ và an toàn, họ trở lại với phong cách rất khó chịu cho bất kỳ đối thủ nào. Điều đó rất khác với trận đấu cách đây ba ngày khi Pháp được cầm nhiều bóng tấn công, thì họ lại lộ rõ sự thiếu ý tưởng trước hàng thủ chặt chẽ của Israel.
Deschamps đã xới tung đội hình để tìm kiếm luồng sinh khí mới. So với trận hòa không bàn thắng với Israel, vị HLV trưởng ĐT Pháp đã thay tới 7 vị trí và chỉ giữ lại Mike Maignan, Ibrahima Konate, Jules Kounde, Kolo Muani. Liệu pháp "thay máu" của Deschamps đã phát huy tác dụng. Đội hình lột xác của Pháp đã không chơi một cách gượng gạo và uể oải như trận hòa Israel, trận đấu mà Deschamps thừa nhận “có nhiều cầu thủ chưa đạt trạng thái tốt nhất về thể lực”.
Còn trước Italia là một Les Bleus dồi dào thể lực và sự hưng phấn. Tuy nhiên, vấn đề trên hàng công vẫn chưa được khắc phục. Bộ ba Kolo Muani, Marcus Thuram và Christopher Nkunku chưa có được sợi dây liên kết chặt chẽ. Ý đồ dùng tốc độ trong các pha phản công nhanh của Deschamps không đạt hiệu quả khi các mũi nhọn phía trên bị chia cắt. Thực tế, hàng công Pháp chẳng khá hơn là bao so với bộ ba Kolo Muani - Bradley Barcola - Michael Olise ở trận hòa Israel.
Nếu xét về chuyên môn, Deschamps không có nhiều thu hoạch từ trận thắng Italia. Hai cái tên rực sáng là Rabiot và Digne đã và sẽ không bao giờ là đầu tầu của Pháp. Hậu vệ trái của Aston Villa chỉ đang chơi một trận đấu xuất thần trong sự nghiệp nhàn nhạt với Les Bleus. Còn Rabiot, người đã vắng mặt suốt từ EURO 2024, đã chứng minh sự trở lại thuyết phục. Tuy nhiên tiền vệ của PSG cần thêm sự ổn định và tầm ảnh hưởng. Chiến thắng trước Italia chỉ là một ngày tôn vinh đặc biệt cho Rabiot và Digne, khi cả hai cùng cán mốc 50 trận cho ĐT Pháp.
Nói vậy không có nghĩa trận thắng Italia thiếu giá trị. Ngược lại là khác, đội bóng của Deschamps đã đứng dậy mạnh mẽ sau cơn bão chỉ trích ở trận hòa Israel. “Chúng ta phải cảm ơn các nhà báo đã trút cơn thịnh nộ lên đầu họ”, HLV Claude Puel nhận xét về chiến thắng 3-1 tại San Siro. Cơn tự ái của ĐT Pháp đã khiến họ trở lại với hình ảnh của một ông lớn thực dụng đến tàn nhẫn trước đối thủ đang lên Italia.
Và đừng quên, Pháp đã thắng một trong những đội tuyển mạnh nhất châu Âu mà không cần Kylian Mbappe (vắng mặt), Antoine Griezmann (đã chia tay ĐT Pháp), Eduardo Camavinga, Aurelien Tchouameni, Ousmane Dembele (chấn thương). Lực lượng còn lại trong tay Deschamps vẫn đủ để họ chơi thứ bóng đá chắc chắn và hiệu quả. Chất lượng cầu thủ Pháp luôn là thứ mà Italia thèm muốn. Và sự khác biệt lộ ra khi các học trò của Deschamps đá với tất cả những gì họ có.
Pháp lập thành tích đặc biệt
Cả 3 bàn thắng trước Italia đều được các cầu thủ Pháp thực hiện từ các tình huống cố định. Lần gần nhất Pháp ghi được 3 bàn thắng từ "bóng chết" đã cách đây 33 năm, đó là trận gặp Albania vào năm 1991. Đây cũng là chiến thắng thứ 3 liên tiếp của Pháp trên sân của Italia. Cần biết rằng trong 14 lần làm khách trước đó tại Italia, họ chỉ thắng được 2 còn lại hòa 2 thua 10.