Khác với Barcelona và 2 CLB thành Madrid, các đội bóng hàng đầu nước Anh hiện vẫn chưa gây dựng được bộ khung ổn định. Như đã thấy ở Ngoại hạng Anh mùa này, Chelsea chìm nghỉm dưới đáy BXH, Liverpool, M.U vật lộn để lọt vào Top 4 trong khi Arsenal cùng Man City vẫn có thể thua bất cứ lúc nào. Không ai gây dựng được sự tin cậy và các lỗ hổng xuất hiện ở khắp mọi nơi.
Đó là chưa kể tình trạng chấn thương vô cùng phổ biến ở nước Anh, khiến Arsenal phải trưng dụng Campbell hay đẩy Monreal vào chơi trung vệ, Man City dùng Iheanacho để thay Aguero, Liverpool hy vọng các bàn thắng từ Origi, Chelsea đặt niềm tin vào Kenedy, Loftus-Check, M.U sử dụng cả những cái tên từng bị hắt hủi như Varela, Powell.
Tất cả đều phụ thuộc hoàn toàn vào chuyển nhượng và háo hức chờ ngày mở cửa để đại tu đội hình. Chelsea cần hậu vệ phải, trung vệ, tiền vệ trung tâm và tiền đạo; M.U khao khát những cầu thủ tốc độ dọc hai hành lang và một trung phong; Liverpool phải bổ sung trung vệ, tiền vệ sáng tạo và vài chân sút đẳng cấp, Man City buộc phải sửa sang khu vực phòng ngự và Arsenal nên có thêm tiền đạo.
Cũng không như Barcelona tự tin với nguồn tài nguyên từ La Masia, Real Madrid có Castilla làm chỗ dựa và Atletico được biết đến với lò đào tạo hàng đầu châu Âu, nơi đã sản sinh ra Raul Gonzalez, Fernando Torres, De Gea, Koke, Gabi và Morata, nhiều năm trở lại đây các đội bóng hàng đầu nước Anh có xu hướng không tin tưởng các cầu thủ cây nhà lá vườn.
Các CLB Ngoại hạng Anh không tự tin vào cầu thủ "cây nhà lá vườn"
M.U kể từ sau thế hệ 92 đã không giới thiệu thêm tài năng sáng giá nào. Cầu thủ được kỳ vọng nhiều nhất, Adnan Januzaj sau mùa đầu tiên ấn tượng đã chìm nghỉm trong 2 năm qua. Mới đây, anh trở về sau 5 tháng ảm đạm tại Dortmund và đấu tranh để hồi sinh sự nghiệp. Còn Lingard, sau thời gian ngắn tỏa sáng đã không còn tạo ra hiệu ứng đặc biệt và ở tuổi 23, khó có khả năng anh ta sẽ tiến lên cấp độ tương tự Beckham hay Ryan Giggs.
Chelsea vẫn chờ đợi để có một cầu thủ đầu tiên trưởng thành từ Học viện và tham gia vào đội hình chính sau trường hợp John Terry năm 1998. Trong đội hình của Liverpool, cầu thủ sáng giá Jordon Ibe là do họ hớt tay trên của Wycombe Wanderers năm 2012.
Với Man City, sản phẩm đầu tiên của Học viện Etihad là Iheanacho. Còn Arsenal, mặc dù nổi tiếng với triết lý đào tạo trẻ nhưng Jack Wilshere là cái tên duy nhất họ thực sự phát triển. Còn lại, Bellerin đến từ La Masia, Coquelin từ Stade Lavallois, bộ ba Chamberlain, Chambers, Walcott từ Southampton và ngay cả Kieran Gibbs cũng là người được đưa về sau khi Wimbledon tan rã.
Không thể mua bán cũng không chủ động với nguồn tài nguyên cây nhà lá vườn, những đại gia Premier League sẽ đi về đâu và bao giờ họ mới lại thống trị Champions League? Câu trả lời thuộc về tương lai khá xa.