Tony Adams chính thức thừa nhận chứng nghiện rượu và sẽ phải đi cai nghiện vào năm 1996. Không chỉ rượu chè, Adams còn nghiện cờ bạc, và anh thậm chí đã phải ngồi tù. Cuốn tự truyện “Addicted”, sẽ được phát hành không lâu sau đó, kể lại cuộc sống trong tù cùng thú vui “tứ đổ tường” (4 thói xấu khiến nhà tan cửa nát) xen lẫn với những vinh quang trên sân cỏ, là để mở đường cho lão tướng Adams lùi dần vào hậu trường chớ còn gì nữa!
Đáng lưu ý nhất, người ta cho rằng Adams rút cuộc đành phải lên tiếng như một lời chia tay chẳng đặng đừng. Trước đó không lâu, người đồng đội nổi tiếng Paul Merson cũng đã công khai thú nhận nghiện rượu, cờ bạc, ma túy và sẽ chấp nhận hình thức chữa trị bắt buộc. Arsenal tan nát đến nơi, sau khi HLV George Graham “lộ tẩy” trò bỏ túi riêng tiền hoa hồng trên thị trường chuyển nhượng. HLV Bruce Rioch thay vai một cách tồi tệ. “Arsene Who” (ám chỉ một Arsene Wenger vô danh), từ một đội bóng nào đó ở Nhật Bản, được rước về huấn luyện. Đâu còn gì nữa, cho Tony Adams nói riêng cũng như cả Arsenal nói chung?
Nào ngờ, tất cả đã lầm. Quả đã có thay đổi lớn, nhưng Tony Adams “ở tuổi băm” bước sang một trang mới rất hào hùng, chứ không hề thoái ẩn như người ta tưởng. Anh đã là ngôi sao trong một Arsenal “kiểu cũ” thời Graham. Anh lại là ngôi sao trong thời kỳ mới, do Arsene Wenger mở ra. Quan trọng hơn, anh chính là chiếc cầu nối giữa hai thời kỳ, giúp Wenger làm nên một kỷ nguyên hào hùng ở Arsenal.
Ban đầu, người ta biết đến Adams như một trung vệ can trường, luôn sẵn sàng lao vào “điểm nóng”, khiến đối phương phải chùn chân. Cùng với Lee Dixon, Nigel Winterburn và Steve Bould, Adams làm nên một bộ tứ huyền thoại ở Highbury - cái sân nhỏ nhất trong bóng đá đỉnh cao như thể đã bị hàng hậu vệ lão luyện ấy che kín hoàn toàn. Đến thời Wenger, Adams lại chấp nhận thách thức lớn, rất mới mẻ trong thế kỷ 20: chơi bóng ngay từ hàng thủ. Khái niệm này phá vỡ hoàn toàn cách chơi kín kẽ trước đó ở Arsenal. Hàng thủ Arsenal bắt đầu mở toang, toàn bộ đội hình bung lên khi Adams nhận bóng và triển khai nhịp tấn công đầu tiên. Khả năng thay đổi chính mình rất nhanh là yếu tố quan trọng giúp Adams thành công, từ đó dẫn đến thành công chung cho một Arsenal cực kỳ hấp dẫn và mới mẻ dưới thời Wenger.
Mới 21 tuổi, Adams đã mang băng thủ quân Arsenal. Thời ấy, Liverpool luôn là đội vô địch Anh, á quân Anh, hoặc vô địch châu Âu trong gần 20 năm liên tiếp (1973 - 1991). Chức vô địch Anh (lần thứ 2) mà Adams đem về cho Arsenal trong tư cách thủ quân đã chấm dứt luôn sự thống trị của Liverpool - đội chưa bao giờ đăng quang ở giải VĐQG suốt 30 năm nay. Còn khi Adams vô địch Premier League lần cuối với Arsenal, dĩ nhiên vẫn trong tư cách thủ quân, ngôi sao trẻ Cristiano Ronaldo đã chuẩn bị vươn lên ở BĐN (Ronaldo sẽ sang M.U chỉ 1 năm sau đó). Bấy nhiêu cũng đủ để thấy sự nghiệp bóng đá đỉnh cao Adams bền bỉ như thế nào.
Nói anh là một trung vệ hàng đầu thì chưa đủ. Anh còn là một thủ lĩnh lớn. Như đã nêu, sự xuất sắc của Adams luôn được thể hiện rõ trong các thời kỳ khác nhau. Từ chỗ là một “tảng đá”, anh trở thành “đạo diễn” từ phía sau. Từ một trung vệ kiểu Anh mẫu mực, Adams trở thành cây chuyền bóng nhuyễn nhừ như trong trường phái Latin. HLV Alex Ferguson, luôn là kình địch của Wenger ở Premier League, phải hết lời khen ngợi Adams: “Tôi luôn cảm nhận rất rõ rằng đấy là một ngôi sao M.U trong hàng ngũ Arsenal. Tôi đã nhiều lần cố mua Adams, nhưng đều vô vọng”. Adams chơi bóng sệt hoặc bổng, vận dụng kỹ thuật hay tốc độ, “đọc” tình huống tấn công, phán đoán nguy cơ trong tình huống phòng thủ, chuyền bóng hoặc di chuyển, làm gì cũng đều hợp lý. Anh vừa phối hợp, vừa chỉ huy đồng đội.
Có hơi phóng đại khi bảo Adams làm gì... cũng được? Thì đây: Adams hiện đang ngồi ghế cao nhất trong môn... rugby. Anh chính là chủ tịch giải nhà nghề Rugby Football League hiện thời!
Huyền thoại bóng đá làm chủ tịch Liên đoàn... rugby Con số 66 là... hơi bị ít? |
XEM THÊM
Đồng đội cũ tiết lộ kẻ thù lớn nhất của Steven Gerrard
David Ginola: 'nghệ sỹ' hay 'kẻ ám sát bóng đá'?
Sự kiện Sol Campbell chuyển từ Tottenham tới Arsenal: Vụ đào tẩu giật gân nhất Premier League