Lịch thi đấu, Kết quả, BXH Premier League
Trong đại thắng 4-0 của Chelsea trước Everton, Ross Barkley đóng góp 2 kiến tạo, Mason Mount ghi bàn đầu tiên kể từ tháng 12, Willian, Pedro và Olivier Giroud cũng tỏa sáng chói lòa. Nhưng danh hiệu "Cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu" lại thuộc về Gilmour, lần thứ 2 liên tiếp chỉ sau 5 ngày.
Khá hài hước, nhà đài mời phỏng vấn một cặp đôi của Chelsea sau trận và họ chọn 2 người không thể tương phản hơn. Một lão tướng cao lớn, cơ bắp như Giroud đứng bên cạnh chàng thiếu niên cao chưa đến 1,7m và nặng 60kg Gilmour. Dễ hiểu vì sao mỗi khi nhắc đến người đồng đội trẻ, Giroud luôn gọi là "chú bé".
Nhưng Gilmour còn có một biệt danh khác là "tai họa của Merseyside", nổi lên sau màn trình diễn xuất thần trước tiền vệ trụ số 1 thế giới Fabinho ở trận đấu thuộc FA Cup. Chứng kiến Gilmour, ít ai ngờ rằng anh mới được Chelsea mua về từ đội trẻ Rangers chưa đầy 2 năm. Kể cả khi HLV Frank Lampard cho phép Gilmour tập cố định với đội một, không nhiều chuyên gia lường trước anh sẽ tạo bước ngoặt lớn đến thế.
Và màn xuất phát đầu tiên tại Premier League đã diễn ra không thể hoàn hảo hơn khi Gilmour làm khổ tuyến giữa của Everton. Thực hiện thành công 74 trên 80 đường chuyền, tỷ lệ cao nhất sân, Gilmour chứng minh những đường chuyền ngắn, đơn giản nếu thực hiện hợp lý sẽ vô cùng hiệu quả, thay vì chỉ là những lần ban bóng qua lại.
"Gilmour nhận bóng trong những tình huống khó ở trên sân", Lampard ca ngợi học trò. "Nếu bạn không luân chuyển quả bóng thật nhanh, thứ nhất bạn sẽ làm mất nhịp độ tấn công, và thứ hai có thể gây nguy hiểm nếu chuyền sai. Bạn cần sự tự tin lớn để làm điều đó.
Sẽ là hơi quá nhưng tôi phải nói trong công tác chia bài, Gilmour làm được những điều tương tự Jorginho. Điều khiến tôi hào hứng nhất khi xem là Gilmour là cậu ấy chơi xuất sắc cả lúc đứng thấp trong hiệp 1 lẫn di chuyển lên vị trí cao hơn trong hiệp 2".
Gilmour không kiến tạo lần nào trong trận này nhưng sự thông minh trong chuyền bóng và tầm nhìn của anh là chìa khóa mở ra những bàn thắng trong hiệp 1. Ở bàn mở tỷ số, Gilmour nhận bóng phía trước hàng tứ vệ và ngay lập tức chuyền lên cho Mount, người vừa khôn ngoan di chuyển vào giữa Tom Davies và Bernard.
Mount cầm bóng lên phía trên, chuyền cho Pedro bên cánh trái trước khi tự mình nhận lại trong vòng cấm rồi tung ra cú dứt điểm hiểm hóc vào góc gần đánh bại Jordan Pickford. Một pha phát động đơn giản của Gilmour nhưng điều quan trọng là anh nhanh nhạy ý thức được đồng đội mình ở vị trí thuận lợi và cần chuyền thật nhanh.
Vai trò của Gilmour trong bàn thứ 2 còn ấn tượng hơn. Một lần nữa, anh nhận bóng trước hàng phòng ngự đội nhà, lần này gần cánh phải hơn. Sau một pha ngoặt bóng, anh dễ dàng loại bỏ Richarlison để mở ra không gian có thể chuyền bóng sang phần sân Everton.
Andre Gomes lao lên chặn đầu Gilmour, cố gắng be góc để anh không tìm được đồng đội Barkley ở phía sau. Lựa chọn hợp lý nhất là chuyền sang cánh trái phải cho Willian nhưng Lucas Digne thì cũng chuẩn bị sẵn cho một pha tắc bóng.
Gilmour nhìn ra tình huống này và lựa chọn của anh tinh tế hơn tất thảy. Anh nghiêng người vào thế chuyền cho Willian để Gomes chủ động di chuyển sang trái, nhưng đột nhiên Gilmour đổi hướng chuyền cho Giroud, người chỉ vừa tự do được vài giây. Một pha lắc người nhẹ nhưng đủ để Gomes lộ ra khoảng trống.
Giroud chơi đúng bài, bật lại cho Barkley trước khi tiền vệ của Chelsea chọc khe cho Pedro thoát xuống ghi bàn thắng thứ 2. Một pha phối hợp mẫu mực mà lâu lắm rồi The Blues mới tái hiện trước khán giả nhà.
Với những người chỉ xem trận đấu qua thống kê, vai trò của Gilmour chắc chắn sẽ rất nhạt. Nhưng với các chuyên gia, việc lợi dụng, bắt bài hàng phòng ngự đối thủ để có được thứ mình cần là một thứ tài năng đặc biệt. Carlo Ancelotti đã không lường trước được năng lực của cậu bé 18 tuổi lạ mặt kia nên đã không cắt cử Richarlison theo kèm, như cách cựu HLV Marco Silva từng chỉ đạo "phá" Jorginho ở Stamford Bridge mùa trước.
Chứng kiến Gilmour thi đấu, một cựu tiền vệ với phong cách mạnh mẽ như Roy Keane cũng phải bái phục: "Tôi nghĩ trận gặp Everton là một bài kiểm tra khó hơn cho Gilmour so với trận gặp Liverpool, bởi Lallana thi đấu ở hàng tiền vệ vào cái hôm đó và tôi nghĩ con gái tôi còn khỏe hơn.
Màn trình diễn của Gilmour là quá tuyệt vời. Tôi ngồi nhà theo dõi trận đấu ngày hôm đó và khi bắt đầu, tôi tự hỏi "đứa trẻ nào ở giữa sân kia". Có những thứ cần phải có ở một tiền vệ là: Khả năng chơi chân, sự thông minh và điềm tĩnh. Gilmour có tất cả. Cậu ấy khiến trận đấu trông dễ dàng, luôn nhìn lên trên, nhìn qua vai và tự tin với mọi đường chuyền".
Trong bối cảnh Chelsea thiếu vắng cả 3 tiền vệ trụ cột N’Golo Kante, Jorginho và Mateo Kovacic, sự kết hợp của Gilmour với Mount cùng Barkley là rất đáng kỳ vọng. Chí ít, đến thời điểm hiện tại, Lampard không phải lo thiếu chiều sâu hàng tiền vệ. Ngoài ra, trong 2 trận Gilmour đá chính, Chelsea thu về số chiến thắng bằng 8 trận trước cộng lại. Không quá khi nói "người khổng lồ" Chelsea đã trở lại đúng lúc, nhờ vào một cái nâng của bé hạt tiêu Gilmour.
XEM THÊM
Man United 2-0 Man City: Trở lại Top 5
M.U mất oan quả phạt đền và thẻ vàng bất công cho Fred?
Bruno Fernandes kiến tạo 'ma thuật' giúp Martial phá lưới Man City