Ten Hag đã thỏa hiệp. Sau một thời gian ngắn cố gắng áp đặt “bóng đá kiểu Ajax” và bị cả Brighton và Brentford đánh bại một cách thuyết phục, ông ta đã từ bỏ nó. Chúng ta nhìn thấy nỗi sợ hãi rõ ràng của Ten Hag khi bắt đầu sự nghiệp ở MU với 3 trận thua liên tiếp.
Sau đó, phần lớn MU chơi thứ bóng đá đơn giản, thứ bóng đá thường giúp họ giành được kết quả dưới thời Jose Mourinho và Ole Gunnar Solskjaer. Tính đến cuối mùa giải trước, MU thời Ten Hag đã ghi được nhiều bàn thắng phản công nhất giải đấu.
Thực sự, giống như những HLV tiền nhiệm, câu chuyện không chỉ đơn giản là Ten Hag đã thất bại. Ông ta đã thất bại sau khi thi đấu tốt ở mùa giải đầu tiên. Rốt cuộc, Ten Hag còn kém cả Louis van Gaal - người đã đưa MU lên vị trí thứ tư trong mùa đầu tiên và giành được FA Cup trước khi bị sa thải. Mourinho đã giành được League Cup và Europa League. Solskjaer cán đích ở vị trí á quân.
Ten Hag đã đưa MU lên vị trí thứ ba ở mùa giải trước, có số trận giữ sạch lưới nhiều nhất ở Premier League, và lọt vào cả 2 trận chung kết cúp quốc nội. Tuy nhiên, kể từ đó, MU đã đi thụt lùi toàn diện, trở thành một tập thể thảm hại.
Vị trí thứ ba của MU mùa trước rất ấn tượng, nhưng những con số cơ bản lại kém thuyết phục. Trên thực tế, hiệu số bàn thắng bại thậm chí có thể không được coi là một con số cơ bản, nhưng +15 là một con số thấp một cách kỳ lạ đối với một đội ở vị trí thứ ba.
10 đội đứng thứ ba ở Premier League trước đó có hiệu số bàn thắng bại trung bình là +35. MU đã bị 3 lần thua đậm (0-4 trước Brentford, 3-6 trước Man City, 0-7 trước Liverpool) nhưng không ghi được trận thắng nào có nhiều hơn 3 bàn.
Mùa giải này chứng kiến MU có trận thua 0-3 trước Bournemouth và 0-4 trước Crystal Palace, đồng thời chỉ có 4 chiến thắng với cách biệt nhiều hơn 1 bàn (Everton 2 lần, West Ham và Sheffield United). Hiệu số bàn thắng bại của MU lúc này là -3.
Có tình tiết được cho là giảm nhẹ. MU đã gặp phải vấn đề chấn thương khủng khiếp ở hàng phòng ngự. Hòn đá tảng Lisandro Martinez ở mùa trước đã không thi đấu trọn vẹn 90 phút kể từ tháng 8/2023. Các hậu vệ khác cũng thi nhau chấn thương.
Điều đó có nghĩa là trung vệ được sử dụng nhiều nhất ở mùa này là Harry Maguire thường bị chế giễu. Điều đó đã gây tổn hại. Rốt cuộc, MU loại bỏ David de Gea, và mang về Andre Onana để giúp MU trở nên giống Ajax hơn.
Onana thi đấu không nhất quán nhưng nhìn chung là tích cực - những con số cơ bản cho thấy anh là một trong những thủ môn giỏi hơn giải đấu. Nhưng khả năng cản phá không thực sự là điều mà MU đang cố gắng cải thiện bởi De Gea đã giữ sạch lưới nhiều nhất giải ở mùa trước.
MU đang cố gắng trình làng một thủ môn biết dùng chân, nhưng sự vắng mặt của Martinez đã khiến phong cách đó không phát triển như mong muốn.
Mùa giải trước, theo Opta, 37% số đường chuyền của thủ môn MU được thực hiện ở khoảng cách hơn 35 mét. Mùa này, nó là 36%. Quả thực, không phải đường chuyền dài nào cũng giống nhau và khả năng phân phối bóng của Onana rõ ràng chắc chắn hơn De Gea, nhưng việc triển khai bóng cũng không tốt hơn.
Ten Hag đang dẫn dắt một đội có hàng phòng ngự lùi về một cách tự nhiên và một hàng tiền vệ dâng cao để kèm người. Hậu quả là có một khoảng không gian đáng báo động giữa các hàng. Nếu Casemiro từng có thể một mình che lấp khoảng trống đó ở mùa giải trước thì mùa này anh ta làm nó "toang" thật sự.
Kobbie Mainoo cầm bóng xuất sắc nhưng đã bị lộ sơ hở của hệ thống. Scott McTominay là một cầu thủ rất hữu ích nhưng cũng không thực sự đóng góp gì ở hàng tiền vệ. Điều đó dẫn đến số bàn thua đáng báo động từ những pha cắt bóng ở rìa vòng cấm.
Thêm vào đó, MU không có một thủ lĩnh kỹ thuật cầm trịch các cuộc tấn công - một phần do tư duy, một phần do hoàn cảnh, một phần do sự quản lý yếu kém của Ten Hag. Tư duy khiến Ten Hag đánh mất Cristiano Ronaldo. Hoàn cảnh khiến Marcus Rashford sa sút.
Còn quản trị sai lầm? Antony đã chứng tỏ là một bản hợp đồng tồi tệ trong những bản hợp đồng tồi của Ten Hag. Trong khi đó, Jadon Sancho đã lọt vào chung kết Champions League cùng Dortmund. Ten Hag đã có mối bất hòa tệ hại với một cá nhân có khả năng là chủ chốt.
Với việc Rasmus Hojlund đang chật vật ghi bàn khiến MU đã quay trở lại phụ thuộc vào Bruno Fernandes. Anh ta đã mất khả năng tỏa sáng như ở thời Solskjaer, thậm chí luôn là một người theo chủ nghĩa cá nhân hơn là chơi bóng trong hệ thống.
Cuối cùng, MU vẫn chưa điều chỉnh theo cách tiếp cận của Ten Hag. Ông ta đã phải vật lộn để định hình lại đội bóng, không chỉ vì những thất bại của bản thân mà còn vì thành tích kém cỏi của cá nhân và các vấn đề kéo dài ở BLĐ.
Nhưng Ten Hag phải thừa nhận những thất bại của mình và đó không chỉ là về chiến thuật. Ông ta không có vẻ là một nhà lãnh đạo tự tin với một kế hoạch rõ ràng. Mourinho và Van Gaal giàu sự tự tin hơn nhiều. Solskjaer thoải mái như ở nhà, còn Ten Hag luôn cảm thấy lạc lõng.
Có rất ít cơ hội để giữ ghế của Ten Hag. Kết quả tồi tệ, thứ bóng đá đáng hổ thẹn. Ten Hag vẫn có thể làm được giống như người đồng hương Van Gaal, bằng cách giành FA Cup trong trận chung kết với Man City. Vấn đề không phải là MU sẽ bước vào trận đấu đó với tư cách là đội yếu hơn mà họ không thấy nhục khi là đội yếu hơn.