Khi MU thông báo bổ nhiệm Erik ten Hag, điều đầu tiên mà các CĐV của đội chủ sân Old Trafford nghĩ tới là một lối chơi tấn công phóng khoáng, dựa trên khả năng kiểm soát bóng vượt trội. Đó là hình ảnh mà Ajax của Ten Hag đã thể hiện và thể hiện rất mạnh mẽ, ngay cả khi phải đối đầu với những đối thủ lớn nhất ở châu Âu.
Bản thân Ten Hag có vẻ cũng muốn thế. Trong những phát biểu của mình, ông thường nhắc tới quyết tâm biết MU thành một đội bóng có khả năng kiểm soát trận đấu trong suốt 90 phút. Đó là lý do ông luôn muốn sở hữu cậu học trò cũ Frenkie de Jong trong đội hình. Trong tầm nhìn của Ten Hag, cựu tiền vệ của Ajax sẽ là nhạc trưởng trong lối chơi của Quỷ đỏ mới.
Nhưng Ten Hag đã và đang thất bại. Đầu tiên, ông thất bại trong việc thuyết phục De Jong rời Barca. Sau đó, có lẽ là như một hệ quả, ông thất bại trong nhiệm vụ biến MU thành một đội chơi kiểm soát. Mùa trước, bằng cách bố trí Casemiro và Eriksen ở hàng tiền vệ, Quỷ đỏ đã có nhiều thời điểm tiến gần tới hình ảnh mà Ten Hag mong muốn.
Nhưng cách lắp ghép ấy hóa ra là tạm bợ. Mùa này, Casemiro xuống phong độ, Eriksen thì không còn đủ thể lực, và tuyến giữa của MU bị biến thành một cái chợ, ai thích ra vào gì cũng được.
Ghi bàn vào lưới MU chưa bao giờ là một nhiệm vụ dễ dàng hơn. Ngay cả một đội bóng tầm trung ở Championship là Coventry City cũng có thể ghi tới 3 bàn vào lưới họ trong có hơn 20 phút cuối trận cơ mà. Đó là hệ quả của một lối chơi thiếu tính kiểm soát.
Có thể, đó là lựa chọn chủ động của Ten Hag. Ông không còn lựa chọn nào khác. Ông chấp nhận mở toang tuyến giữa để đổi lại là những cơ hội nhiều hơn ở cả hai đầu sân. Rất tiếc, không phải lúc nào các tiền đạo của họ cũng tận dụng được cơ hội, và không phải lúc nào Onana cũng có thể cứu thua hàng chục quả mỗi trận.
Trong một thời gian dài MU đã chơi như thế, khiến người ta đâm ra nghi ngờ Ten Hag. Ông có thực sự mong muốn triển khai một lối chơi mang tính kiểm soát ở MU hay không? Nếu có, thì tại sao ông lại không làm?
Từ phát biểu mới đây của Ten Hag thì có vẻ như câu trả lời vẫn là "Có". Một mặt, ông nói rằng MU chưa sẵn sàng để chơi theo kiểu của Ajax, tức là thứ bóng đá thiên về kiểm soát. Nhưng mặt khác, ông lại gián tiếp bày tỏ ước mơ chứng kiến MU chơi thứ bóng đá đó qua hành động chọn ra bàn thắng đẹp nhất của mùa giải này.
Đó là bàn thắng của Scott McTominay ở trận hòa 3-3 với Galatasaray (nhưng Ten Hag nhầm là ở trận đấu với Copenhagen). Ở pha bóng ấy, MU đã thực hiện rất nhiều đường chuyền, trước khi kết thúc bằng những pha lên bóng có độ sắc bén rất cao. McTominay là người lùi xuống để bắt đầu pha bóng, cũng là người dâng lên để kết thúc nó.
"Đó là bàn thắng của Scott McTominay trong trận đấu ở Copenhagen", Ten Hag nói trên trang chủ của MU. "Đó là một nỗ lực tập thể tuyệt vời. Chúng tôi đã thực hiện rất nhiều đường chuyền. Bàn thắng ấy cho thấy cách chơi mà chúng tôi mong muốn."
Rõ ràng là Ten Hag biết ông muốn gì. Nhưng có vẻ như tình thế hiện tại: quá nhiều ca chấn thương, trong đó có chấn thương của những cầu thủ rất quan trọng về lối chơi như Lisandro hay Luke Shaw, rồi tình trạng phong độ của Casemiro… khiến ông không có lựa chọn khác. MU vẫn phụ thuộc vào tốc độ của những cầu thủ ở phía trên, trong những tình huống chuyển trạng thái nhanh. Bruno Fernandes vẫn phải "phất".
Nếu còn cơ hội làm tiếp, Ten Hag chắc chắn sẽ tiếp tục ưu tiên nâng cấp hàng tiền vệ. Với một hàng tiền vệ ổn hơn, và lực lượng không còn tan nát vì chấn thương, có thể ông sẽ được chứng kiến nhiều hơn những bàn thắng mang tính tập thể cao như bàn thắng của McTominay. Đó là giấc mơ của ông. Một giấc mơ tới lúc này vẫn còn dang dở.
Và có thể là nó sẽ mãi mãi dang dở…