Trong cuộc họp báo trước trận đấu, HLV Ruben Amorim nói rằng ông không nhận ra những tuyên bố trong tuần này rằng các cầu thủ MU đang mất niềm tin vào phương pháp của ông. Một số người tại Goodison Park lại nghĩ khác.
"Tôi không thích phần khởi động", cựu tiền đạo Everton, Duncan Ferguson nói trên TNT Sports trước trận đấu. "Tôi không thích ngôn ngữ cơ thể của họ. Tôi nghĩ họ đang ở thế dễ bị đánh bại". Bản năng của Ferguson đã đúng, ít nhất là trong 45 phút đầu tiên.
Nhưng màn "hồi sinh" khó tin trong hiệp hai là bằng chứng cho thấy những cầu thủ này chưa hoàn toàn vỡ vụn. Công bằng mà nói, đã có một số màn trình diễn đầy tinh thần quả cảm dưới thời Amorim, đơn cử như chiến thắng trước Arsenal tại FA Cup. Bởi vì dù MU chơi tệ như thế nào trong hiệp một, tinh thần chiến đấu trong hiệp hai là điều đáng để xây dựng.
Amorim có thể đang tự hỏi tại sao ông không thể thấy điều tương tự mỗi tuần. MU cần bắt đầu giành chiến thắng thường xuyên trở lại, ngay cả khi không còn nhiều điều để chờ đợi trong chiến dịch Premier League khốn khổ này.
Việc sa thải một HLV giữa mùa giải, sau đó thuê một người thay thế chơi một phong cách và hệ thống hoàn toàn khác mà không cung cấp cho anh ta kinh phí hoặc thời gian chuẩn bị để cải thiện mọi thứ, vốn đã là một canh bạc đầy rủi ro. Việc MU xoay sở để vượt qua trận này là một điều tích cực - hiển nhiên, ở góc nhìn rằng MU chỉ là một đội bóng tầm thường.
Lần đầu tiên kể từ trận thua Brighton, Bruno Fernandes đá chính trong hàng công ba người. Điều đó cần phải xảy ra. Sau nhiều tuần MU thiếu sáng tạo trên hàng công, Amorim muốn nhạc trưởng của mình dâng cao hơn.
Nhưng rồi lời nhắc nhở về lý do tại sao Amorim đã kéo Fernandes xuống sâu hơn xuất hiện. Anh là một trong số ít người trong đội hình MU có kỹ năng để lấy bóng từ hàng phòng ngự và đưa nó lên phía trên.
Không có Bruno ở đó, MU đã không ghi bàn trong hiệp một ở Premier League lần thứ 20 trong mùa giải này, và mới có tổng cộng 26 trận.
Nhưng khi Alejandro Garnacho được tung vào sân trong hiệp hai và Fernandes trở lại hàng tiền vệ, đó là tia lửa cho cuộc lội ngược dòng của MU. Đội bóng của Amorim cầm bóng nhiều hơn, tạo ra mối đe dọa lớn hơn nhiều và đội trưởng của họ cũng ghi được một bàn thắng.
MU cần sự sáng tạo của Fernandes trên hàng công. Họ cũng cần khả năng của anh để đưa bóng lên phía trước ở hàng tiền vệ. Vấn đề là Bruno không thể phân thân và ở hai nơi cùng một lúc. Nếu MU có một đội hình toàn Fernandes, họ sẽ không rơi vào tình trạng khó khăn như vậy.
Để MU có thể chơi tốt, cần quá nhiều điều kiện phi thực tế. Xét cho cùng, đối thủ cũng chỉ là một Everton mới vài tuần trước còn đua trụ hạng. Rõ ràng, ở thực tại, không đội bóng nào gây thất vọng hơn tập thể của Amorim so với sự kỳ vọng ban đầu.
MU kém cỏi trong mọi khía cạnh và chỉ, đôi khi, gồng lên được một chút. Có khi, đến chính Amorim cũng không biết nguyên nhân cho sự "gồng lên" đó, ngoài vài câu cổ vũ tinh thần xáo rỗng trong giờ nghỉ.
"Nếu bạn bắt đầu trận đấu mà không có hiệp một và bị thua 0-2, đó là 1 điểm tốt", Amorim nói sau trận đấu. "Nhưng chúng tôi cần 3 điểm. Chúng tôi cần chơi toàn bộ trận đấu. Điều tồi tệ nhất là chúng tôi có những người ở vị trí trống trải, nhưng chúng tôi lại mất bóng khi không chịu bất kỳ áp lực nào. Chúng tôi không làm những gì chúng tôi phải làm. Điều đó thực sự khó khăn".
"Chúng tôi đã phải chịu 2 bàn thua từ những quả bóng hai, và rõ ràng là họ sẽ tạo ra cơ hội với những quả bóng hai. Chúng tôi đã quá yếu".
"Mọi thứ chúng tôi tập luyện trong tuần, chúng tôi phải sử dụng nó trong trận đấu. Nếu chúng tôi làm điều đó, bạn sẽ thấy chúng tôi như chúng tôi đã thể hiện trong hiệp hai. Nếu không, bạn sẽ không thấy. Chúng tôi cần tập trung từng ngày và sống sót qua mùa giải này, và sau đó suy nghĩ về phía trước. Nhưng chúng tôi có rất nhiều vấn đề. Điều đó thực sự khó khăn. Nhưng hiệp hai đã tốt hơn rất nhiều về mặt niềm tin".
Rốt cuộc, sự tích cực duy nhất tồn tại lại là một thứ vô hình: Niềm tin! Ở đây, có fan MU nào còn tin Amorim không?