Lạ nhất chính là Virgil van Dijk - trung vệ “đá tảng” giờ đã mắc sai lầm dẫn đến bàn thua. Có thể chỉ là cảm giác, nếu ai đó nhìn ra một Van Dijk “tinh tướng” trong trận đấu vừa qua.
Thôi không bàn về vẻ ngoài. Nhưng xét kỹ, giả sử Van Dijk xử lý tình huống chính xác (để không mắc sai lầm, như trong bàn thua thứ 2), thì đấy cũng là hình ảnh phòng ngự mà Liverpool trong 2 mùa trước thường không có.
Đấy là sự hối hả quay lại chống đỡ trong một mức độ nhất định về... sự tuyệt vọng. Cả bàn thua trước đó cũng vậy (mà nhân vật chính là hậu vệ cánh Trent Alexander-Arnold và trung vệ bên cạnh Van Dijk, Joe Gomez).
Khác biệt chỉ là Van Dijk hất bóng vào chân tiền đạo đối phương, trong khi cả Alexander-Arnold lẫn Gomez thì thậm chí còn không can thiệp được vào quả bóng. Bức tranh tổng quát trong các bàn thua này là Liverpool không lấp được khoảng trống lớn phía sau, khi các hậu vệ của họ mải lên tham gia tấn công.
Ai nấy đều biết, Liverpool là đội luôn tấn công ào ạt. Giờ cũng vậy. Sự quen thuộc không chỉ nằm ở triết lý tấn công của Juergen Klopp, mà còn ở cả bài bản chiến thuật kèm theo đó. Cứ phải đưa cả đội hình lên cao, bởi Liverpool liên tục tấn công, nhưng cả hàng tiền vệ lại đóng góp rất ít trong cách chơi ấy.
Tấn công mà không vận dụng sức sáng tạo của tiền vệ, thì tất nhiên phải dùng số đông và hở sau lưng. Nhưng trong hai mùa giải vừa qua, cách tấn công ấy ít khi phải “trả giá đắt”. Còn bây giờ, Liverpool thủng lưới 3 bàn, ngay tại sân nhà Anfield.
Cần tách biệt hai điều: Van Dijk mắc lỗi cá nhân, nhưng sự xứng đáng để có bàn thắng của Leeds lại là chuyện khác. Đội bóng của Marcelo Bielsa xứng đáng với cả 3 bàn mà họ có được, bởi trước tiên đấy đều là tình huống do họ tạo ra. Ngược lại, Liverpool may mắn có được 2 quả phạt đền, đều do các “tân binh” của Leeds mắc phải.
Bàn còn lại trong cú hat-trick của Mohamed Salah cũng đến từ một pha phá bóng không thành công trong hàng thủ đối phương. Nghĩa là về thực chất, Liverpool chỉ tự tạo dựng được cho mình một bàn, quá quen thuộc: Van Dijk đội đầu từ quả phạt góc của Andrew Robertson.
Giống như lĩnh vực phòng ngự, Liverpool cũng “lạ và quen” trong tấn công. Nếu đấy không phải là chất lượng, thì là hiệu quả tấn công không cao. Cả 7 lần tung cú dứt điểm của Sadio Mane và Roberto Firmino đều ra ngoài. Trận này, “tỷ số sút cầu môn” là 22-6, “sút chính xác” là 6-3, và tỷ số thật là 4-3!
Trong khi “tỷ số kiến tạo” là 14-3, thì Liverpool chỉ có đúng 1 đường chuyền thành bàn trong khi Leeds có đến 2 pha kiến tạo thành công. Quen thuộc thì quá rõ rồi. Lạ là ở chỗ, cách tấn công ngay trên sân nhà của đội ĐKVĐ không hề làm cho đối thủ, vốn chỉ vừa thăng hạng lần đầu tiên sau 16 năm, phải sợ hãi.
Vì đấy là đội điếc không sợ súng, trong tay “El Loco” Bielsa? Chẳng hề! Ngay tại Anfield, Leeds vẫn giữ bóng nhiều hơn, chuyền nhiều hơn, chuyền chính xác nhiều hơn (ngạc nhiên chưa!). Thiên hạ đều cho rằng Leeds đã có sự thể hiện tuyệt vời khi họ ra mắt trở lại ở Premier League bằng một trận đấu như thế.
Nhưng, Bielsa... không vui. Ông nói: “Không ai thấy vui sau một trận thua”. Nghĩa là ông đã chuẩn bị cho một trận đấu “sòng phẳng”, và theo những gì đã được thể hiện thì đấy là trận đấu mà Bielsa chỉ vui khi Leeds có điểm. Đây lại là vấn đề khác, rất liên quan đến Liverpool.
Giả sử như trong các trận tiếp theo, Liverpool lại thắng theo kiểu “đàn áp” trước các đối thủ còn mạnh hơn Leeds, thì cũng đừng lấy làm lạ. Có câu “người ngoài sáng nước”. Leeds tạo ra một trận đấu cực kỳ khó khăn cho Liverpool, ngay tại Anfield, trước tiên là bởi Leeds chưa bao giờ thuộc về thế giới của cái đội Liverpool trong tay Juergen Klopp ấy.
Leeds xem, nhận xét, và tiếp cận với Liverpool theo cách riêng của họ. Không hề “điên” như cái biệt danh của mình, Bielsa đã bình thản đối đầu với hàng công ấy, tấn công hàng thủ ấy, hóa giải lối chơi ấy một cách hợp lý. Leeds chỉ xui khi phải chịu phạt đền ở phút 81, nhưng họ đã nhanh chóng chỉ ra các nhược điểm của Liverpool.
Sẽ nhạt dần “bộ ba sát thủ”?
Bộ ba sát thủ Mohamed Salah, Roberto Firmino, Sadio Mane vang danh từ mùa bóng 2017/18, khi họ ghi 57 bàn cho Liverpool ở Premier League. Đến mùa 2018/19, họ vẫn ghi 56 bàn. Nhưng khi Liverpool vô địch Premier League 2019/20 thì bộ ba này “chỉ” ghi 46 bàn. Có một đề tài vào loại “kiêng kỵ” ở Anfield, nhưng chẳng phải là không thực tế: bộ ba khét tiếng này rồi cũng sẽ phải đến lúc... hỏng hóc? Đã vậy, Liverpool không dễ thay đổi công thức tấn công đã quá quen thuộc.
3. Đây là lần đầu tiên trong kỷ nguyên Premier League, Liverpool thủng lưới 3 bàn trở lên trong 2 trận sân nhà liên tiếp tại giải VĐQG. Trận trước, Liverpool thắng Chelsea 5-3 trong trận sân nhà cuối cùng của mùa giải 2019/20.
XEM THÊM
Ferdinand đảm bảo M.U có thể yên tâm về Greenwood
Fan sốc nặng, thóa mạ Man United thậm tệ sau trận thua Aston Villa