Sợ hãi, âu lo, đau đớn, kinh khiếp… là những cảm xúc của tôi trước khi Chelsea lần đầu tiên hành quân đến Tottenham Hotspur Stadium.
Những chuyến làm khách tới sân của Tottenham luôn là những ngày bùng nổ nhất, nhưng năm nay, tôi có một cảm xúc khác. Không chỉ vì mối ác cảm dành cho kình địch, ba điểm hay cái quyền được hợm hĩnh trước những fan cùng thành phố, mà cảm xúc này còn rộng hơn thế nhiều.
Đó là cảm xúc về một cuộc chiến giữa những nguyên tắc đạo đức. Giữa thiên thần và ác quỷ.
Frank Lampard, người đàn ông gương mẫu cả trong và ngoài sân cỏ, so tài với Jose Mourinho, một kẻ bất chấp tất cả để đạt được mục đích. Đó có lẽ là người duy nhất sẵn sàng dẫn dắt Porto và Benfica, Madrid và Barcelona, cũng như Chelsea và Tottenham.
Hãy lắng lại chừng một giây và tự hỏi, phải là một người bạc bẽo đến thế nào mới làm được những điều đó?
Thực ra chuyện Mourinho đến Tottenham không phải quá bất ngờ. Điều bất ngờ là việc các fan Tottenham cũng sẵn sàng hát vang tên ông – người mà họ từng ghét cay ghét đắng suốt 2 thập kỷ. Nguyên tắc đạo đức của họ đâu rồi? Rafa Benitez chưa bao giờ được hưởng vinh dự đó ở MHL (khán đài của riêng fan Chelsea ở Stamford Bridge), và sẽ không bao giờ được, bởi ông vốn là HLV của Liverpool. Đó là nguyên tắc đạo đức.
Một điều nữa cũng không quá bất ngờ, đó là sự xoay chuyển phong độ. Dù tôi không cho rằng Mourinho vẫn còn vẹn nguyên những phẩm chất siêu phàm như năm 2005, nhưng phải thừa nhận ông vẫn là một HLV tài giỏi. Có điều, giai đoạn Giáng sinh rất có thể sẽ đem đến một bước ngoặt.
Chúng tôi đã giành được những kết quả tuyệt vời trước các đội bóng của Mourinho gần đây, và thành tích của ông ta trước đội bóng cũ thường là không tốt.
Ông đã phải cay đắng chứng kiến Chelsea nâng cúp FA. Chúng tôi đã hả hê nhìn ông ta mếu máo bên đường biên khi đoàn quân chiến thắng của Antonio Conte vùi dập M.U 4-0, cũng như khi M.U đánh bại Tottenham gần đây. Tôi đã ở Porto chứng kiến hai thất bại của ông ta, dù khách quan mà nói, ông ta cũng đã cùng Inter đả bại Chelsea ở Champions League.
Không một HLV nào dám xem nhẹ trận đấu sắp tới, nhưng với Lampard, cảm xúc sẽ càng đặc biệt thấm thía. Đây là trận đấu đầu tiên của ông với Tottenham trên tư cách HLV trưởng Chelsea. Cũng là lần đầu Chelsea hành quân tới sân mới của kình địch. Lampard sẽ tới đây với ký ức về những màn trình diễn tuyệt mỹ của bản thân mình trước Tottenham trong quá khứ.
Chỉ có điều, chúng tôi đã không thắng ở sân của Tottenham kể từ năm 2012. Phải, chúng tôi đã ngăn họ tiến đến Champions League, đã đánh bại họ trong trận đầu tiên chơi trên sân Wembley với tư cách “sân nhà”, đã loại họ ở các đấu trường cúp… nhưng kể từ 2012 tới giờ, Chelsea không thể thắng mỗi khi làm khách trước Spurs. Điều này cần phải thay đổi.
Tottenham đã rút ngắn khoảng cách giữa hai đội với một tốc độ đáng kinh hãi, và Chelsea cần phải chứng tỏ rằng chúng tôi vẫn ở đẳng cấp cao hơn trước khi bước vào năm mới, với trận đấu này.
Một trận hoà không phải là ác mộng, nhưng một chiến thắng sẽ là món quà Giáng sinh sớm hoàn hảo. Thắng Tottenham và những fan Chelsea chúng tôi sẽ có một kỳ Giáng sinh an lành.
Dẹp chuyện báo thù đi, Mourinho cần thắng Lampard vì thứ khác!
Điểm yếu tai hại của Tottenham
Mourinho vô cảm trong ngày tái ngộ cố nhân Chelsea và Lampard