Càng mua càng… thiếu
Bắt đầu đảm nhiệm vị trí phó chủ tịch điều hành M.U vào tháng 5/2013, Ed Woodward đã cùng với đội bóng trải qua 15 kỳ chuyển nhượng. Từ bản hợp đồng đầu tiên là mua tiền vệ Marouane Fellaini về từ Everton với giá 27,5 triệu bảng năm 2013, cho đến bản hợp đồng mới nhất là Facundo Pellistri được đưa về từ Penarol vào thời điểm chưa đầy 1 tiếng khi “chợ Hè” năm nay đóng cửa, Woodward đã đạo diễn 37 vụ chuyển nhượng lớn cho M.U.
Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu 37 bản hợp đồng mà Woodward đem về gia tăng sức mạnh cho M.U. Nhưng đằng này, M.U càng mua càng thấy… thiếu vì đa phần những cầu thủ này không đáp ứng được kỳ vọng về chuyên môn và thậm chí, trở thành gánh nặng cho các HLV vì nhiều lý do khác nhau.
Những bản hợp đồng dưới thời Woodward chủ yếu mang tình thế, theo kiểu “chữa cháy” khi M.U bị dồn vào thế kẹt vì quá mải mê với những cuộc mặc cả để rồi cuối cùng phải nhắm mắt mua người. Bắt đầu từ chính hợp đồng đầu tiên, Fellaini. Tiền vệ của Everton đến M.U vào ngày cuối của chợ Hè 2013 và sau này trở thành hình ảnh tiêu biểu cho thất bại của Quỷ đỏ dưới thời HLV David Moyes.
Đến mùa Hè sau đó, tưởng như Woodward đã sửa sai với Angel Di Maria nhưng rốt cuộc, tân binh người Argentina này cũng bị tống khứ sang PSG chỉ sau 1 mùa giải. Mùa Hè đó, Woodward cũng không đưa thêm về được tiền đạo nào xứng tầm để kết hợp với Di Maria. Ngày cuối cùng trên chợ Hè, họ vội vàng mượn về Falcao nhưng tiền đạo người Colombia khi đó đã không còn là chính anh vì những chấn thương dai dẳng. Falcao thể hiện phong độ nhạt nhòa trước khi được trả lại cho Monaco vào cuối mùa.
Tương tự như thế là rất nhiều kỳ chuyển nhượng vội vàng và thất vọng khác, ví dụ như Memphis Depay, Henrikh Mkhitaryan, Morgan Schneiderlin, Ander Herrera, Victor Lindelof hay Alexis Sanchez… Ngay cả “bom tấn” Paul Pogba từng rất được khen ngợi cũng không phải ngoại lệ. Tiền vệ người Pháp cứ có phong độ cao một thời gian là lại trở thành tâm điểm rắc rối với những đòi hỏi hợp đồng, bất mãn với HLV… Mùa giải này, các tân binh của M.U như Aaron Wan-Bissaka, Daniel James và đặc biệt là Harry Maguire cũng càng chơi càng tệ. Màn trình diễn đầy những sai lầm Maguire đã làm lu mờ cả một trong những điểm sáng hiếm hoi về chuyển nhượng của Woodward là Bruno Fernandes.
Mua sai thì “chém tướng”
Hậu quả của những mùa chuyển nhượng thất vọng như thế, người gánh chịu lại là các HLV. Từ David Moyes vốn được chính Sir Alex Ferguson chọn kế vị, đến các chiến tướng lừng lẫy Louis van Gaal và Jose Mourinho đều bị trảm vì thành tích thất vọng của M.U. Họ phải ra đi như một cách tế thần, để che lấp những sai lầm của Woodward.
Ở đây, câu hỏi đặt ra là tại sao một vấn đề tồn tại dai dẳng như thế mà giới chủ M.U vẫn chẳng bận tâm. Muốn trả lời hai câu hỏi đó, phải nhìn lại hành trình nắm quyền của Woodward tại M.U. Là người tư vấn cho nhà Glazer thâu tóm M.U năm 2005, Ed Woodward được các tỷ phú Mỹ đưa vào ban giám đốc đội bóng với chức danh phụ trách kế hoạch tài chính. 2 năm sau, Woodward thăng tiến lên một nấc thang mới với vai trò giám đốc marketing và tiếp tục lập công cho khi đem về những hợp đồng tài trợ siêu khủng. Nhờ đó, đến năm 2012, Woodward được bổ nhiệm làm phó chủ tịch điều hành, thay mặt nhà Glazer quyết tất cả các vấn đề của M.U.
Hành trình đó cho thấy, Woodward ngày càng có được sự tin tưởng tuyệt đối nơi các ông chủ, nhờ khả năng kiếm tiền rất tốt. Những người Mỹ không quan tâm nhiều đến bóng đá, và M.U, với họ chỉ đơn giản là một công ty trong danh mục đầu tư. Cho đến nay, công ty ấy vẫn đem lại lợi nhuận nên chẳng có lý do gì để suy giảm niềm tin nơi Woodward. Bất cứ cấp dưới nào dám bật lại Woodward, như Mourinho chẳng hạn, sẽ càng dễ bị mất ghế hơn mà thôi.
Và đó là quan điểm rất đáng buồn cho các CĐV Quỷ đỏ cũng như HLV Solskjaer. Nếu thành tích của đội bóng tiếp tục đi xuống, Solsa gần như chắc chắn sẽ trở thành nạn nhân tiếp theo của vị phó chủ tịch điều hành M.U.
3,2 - Theo BXH mới nhất của hãng kiểm toán Deloitte, giá trị của M.U hiện đạt 2,9 tỷ euro, cao thứ nhì thế giới so với CLB bóng đá. Đây mới là lần đầu tiên họ mất vị trí số 1 trên BXH này, sau 3 năm liên tiếp dẫn đầu.
XEM THÊM
Everton vs Liverpool: Derby Merseyside của thời đại mới