Bên Tàu, vào thời Sở Lệ vương, có người họ Hòa tìm được một viên ngọc ở trong núi đem dâng vua. Lệ Vương sai thợ ngọc xem, người thợ này cho là đá không phải là ngọc. Lệ Vương liền cho người họ Hòa này là nói dối, rồi sai người chặt chân trái anh ta.
Đến khi Vũ vương nối ngôi, người họ Hòa này lại đem ngọc đến dâng. Vũ Vương lại sai thợ ngọc xem. Người thợ ngọc này cũng cho thứ đó là đá không phải là ngọc. Vũ Vương lại cho người họ Hòa này là nói dối, rồi sai người chặt nốt chân phải anh ta. Vì thế, người ta đều cười và thương hại anh chàng họ Hòa này.
Đến khi Văn vương lên ngôi, người họ Hòa ôm hòn ngọc, khóc ở chân núi Sở Sơn suốt ba ngày ba đêm đến chảy cả máu mắt ra. Vua thấy thế, sai người đến hỏi. Người họ Hòa thưa: “Tôi khóc không phải là thương hai chân tôi bị chặt, chỉ thương về nỗi ngọc mà cho là đá, nói thật mà cho là nói dối”.
Vua liền cho người xem lại thật kỹ, thì quả nhiên là ngọc thật, mới đặt tên gọi là Ngọc bích họ Hòa và từ đó viên ngọc này được coi là quốc bảo của nước Sở. Than ôi, ngọc cũng là đá mà đá cũng là ngọc vậy, là đá hại cụt hai chân hay là ngọc báu quốc bảo đâu phải do ngọc, do đá, do người họ Hoà mà do mắt nhìn của vua vậy.
Câu chuyện nhìn ngọc thành đá, nhìn đá thấy ngọc này thật ra nhiều nhan nhản, nhất là trong thế giới bóng đá khi HLV chọn người để mua. Ví dụ như câu chuyện mua cầu thủ ở mùa hè 2022 giữa Man City và MU bên Anh quốc vậy.
HLV Ten Hag bỏ ra 85 triệu bảng để rước về cầu thủ chạy cánh Antony về từ CLB cũ của mình là Ajax Amsterdam. Những tưởng ông ta hiểu cầu thủ đến chân tơ kẽ tóc nên mới đưa về để xây dựng đội hình của chính mình.
Nào ngờ, Antony đích thị là bản hợp đồng thảm họa của MU, thậm chí còn được tấn phong là thảm họa mua cầu thủ tồi tệ nhất lịch sử Premier League. Giá của Antony giờ rớt còn 1/3 mà không ai dám rước.
Cũng thời điểm đó, Man City đưa Erling Haaland về từ Dortmund. Và ngay ở mùa giải đầu tiên, Haaland đã tạo dựng tên tuổi lẫy lừng với hơn 50 bàn thắng, đoạt luôn cú ăn ba.
Mùa sau, dù ánh sáng có phai nhạt một chút nhưng Haaland vẫn là Vua phá lưới giải đấu. Và mùa này, dù giải đấu mới trôi qua 3 vòng, Pep Guardiola đã thốt lên: “Trung vệ đối phương có cầm súng thì Haaland vẫn ghi bàn”. Ấy là khi cầu thủ của ông ta vừa lập hat-trick.
Rõ ràng, Ten Hag mua đá với giá của ngọc, còn Pep Guardiola nhìn đá thấy ngọc nên mua được hàng ngon làm của gia bảo với giá rẻ bằng 2/3 Antony. Vì sao lại thế? Bởi Pep luôn nhìn ra phẩm chất của cầu thủ có thể hoạt động trong hệ thống của mình. Do đó, dù đá dù ngọc đều tương thích với Pep.
Còn Ten Hag mua vì biết cầu thủ đó, mua vì quyền lợi cá nhân từ thương vụ đó chứ hoàn toàn không biết có phù hợp hay không? Một viên ngọc khác cũng bị ông ta nhìn sai là Jadon Sancho, người vốn cùng mỏ ngọc với Haaland, chẳng qua đen đủi không rơi vào tay Pep mà trở thành đá cuội mà thôi.