Mikel Arteta: "Tôi khác Pep, copy-paste sẽ không hiệu quả"
Từng gắn bó với Pep Guardiola tại Man City, nhưng Mikel Arteta quyết định lựa chọn lối đi riêng, tìm kiếm thử thách lẫn cách tiếp cận bóng đá của riêng mình. "Copy-paste" chưa bao giờ là phương pháp của ông. Cuộc trò chuyện giữa Mikel Arteta với tạp chí France Football (Pháp) mang đến những góc nhìn thú vị về nhà cầm quân người Tây Ban Nha này.
Ông có biết tại sao chúng tôi lại mang theo chiếc bóng đèn tròn này tới cuộc phỏng vấn không? (Trong phim tài liệu All or Nothing về Arsenal mùa giải 2021/22 trên Amazon Prime, Mikel Arteta đã sử dụng chiếc bóng đèn để khích lệ các cầu thủ, giải thích rằng nó chỉ là một bóng đèn đơn lẻ và không có tác dụng nếu không được nối vào nguồn điện).
Tôi có thể đoán được. (Cười)
Có vẻ như ông cho rằng những phép ẩn dụ và hình ảnh sẽ có tác động mạnh mẽ hơn các phương pháp truyền thống?
Tôi tin rằng đó là cách tốt nhất để giữ cho các cầu thủ tập trung và đồng lòng, thực tế chứng minh rằng phương pháp này phù hợp với tập thể của chúng tôi. Đôi khi, những phép so sánh có sức mạnh hơn cả lời nói. Chúng tôi luôn cố gắng đổi mới, tạo ra sự bất ngờ và tránh khiến các cầu thủ bị lơ là.
Chúng tôi làm mọi thứ có thể để giữ cho họ gắn kết, tự tin và được đề cao. Với ý tưởng rằng nếu mỗi cá nhân đều phát huy hết năng lực của mình, chúng tôi rồi sẽ trở thành một đội bóng tầm cỡ.
Trọng tâm trong công tác quản lý của ông là yếu tố con người?
Điều đó mang lại cho tôi niềm vui. Đó là lý do giúp tôi gắn bó với công việc này. Mỗi sáng, tôi thức dậy và háo hức dành thời gian cho mọi người, trò chuyện và thấu hiểu cảm xúc của họ. Phần quan trọng nhất trong công việc của tôi chính là như vậy.
Tôi nỗ lực tạo ra một môi trường mà mỗi cầu thủ có thể phát triển, và sau đó, tùy thuộc vào từng cá nhân mà bản thân họ muốn tiến xa đến đâu. Tôi cố gắng giúp họ đạt được ước mơ, cải thiện một số khía cạnh trong cuộc sống. Tôi cần đảm bảo rằng lòng tự trọng của họ luôn được giữ ở mức cao, họ tin tưởng vào bản thân và hơn hết, họ yêu thích những gì họ làm.
Có lẽ vì ông đã 42 tuổi, nên ông gần như là một người anh trai trong mắt các cầu thủ?
Tôi không biết liệu các cầu thủ có mô tả tôi giống như vậy hay không! (Cười) Bởi suy cho cùng, mục tiêu của tôi là làm sao để các cầu thủ tin tưởng và nghe theo tầm nhìn của tôi và tầm nhìn của cả CLB.
Và một khi họ có sự hiểu biết và lòng dũng cảm để nói "OK, tôi đồng ý", đó là lúc họ tiếp sức cho hành trình của chúng tôi. Nhưng để điều này diễn ra, cần có sự đồng lòng và ăn ý giữa tất cả mọi người.
Ngày 20 tháng 12 năm 2019, ông nhậm chức HLV trưởng của một CLB đang gặp nhiều khó khăn. Đây là công việc đầu tiên của ông với tư cách là thuyền trưởng đội bóng. Khi ấy, ông có cảm thấy sẵn sàng 100% cho vai trò này?
Tôi chắc chắn 100% rằng mình chưa sẵn sàng vào thời điểm đó. Hãy tưởng tượng, cuộc sống của anh thay đổi hoàn toàn ngay lập tức. Không phủ nhận, công việc này như một giấc mơ và tôi đã có nhiều năm để chuẩn bị, nhưng khi nó xảy ra, anh phải phản ứng ngay tức thì.
Anh có những nỗi sợ hãi, nghi ngờ và lo lắng. Tôi không biết mình sẽ nhận được sự tôn trọng ở mức độ nào. Tôi đã thi đấu cho Arsenal trong 4 năm và từng mang băng đội trưởng. Nhưng anh sẽ không thể nhận ra được tầm quan trọng của vị trí này và trách nhiệm đi kèm cho đến khi anh thực sự đối mặt với nó.
Nhưng hẳn là ông vẫn có những niềm tin chắc chắn?
Có một điểm chắc chắn là tôi đã có sẵn trong đầu một ý tưởng rất rõ ràng: Chúng tôi cần phải thay đổi môi trường và văn hóa của CLB. Đó là ưu tiên hàng đầu của tôi. Ở khía cạnh các cầu thủ, ban huấn luyện và người hâm mộ… cá nhân tôi đã tự rút ra được những bài học bổ ích.
Tôi từng có những quan điểm không tốt về một số người, và nếu đặt trong một môi trường tiêu cực, mọi chuyện thậm chí còn tồi tệ hơn. Và rồi, có những người mà tôi không dành quá nhiều sự kỳ vọng và không bao giờ nghĩ rằng họ sẽ đạt được bước tiến như hiện tại, ngay cả khi ở trong một môi trường tích cực. Chung quy, tôi rút ra được bài học rằng mỗi cá nhân đều xứng đáng có một cơ hội.
Vào thời điểm bắt đầu, ông đã có sẵn trong đầu tầm nhìn về lối chơi cho đội bóng này chưa?
Có và rất rõ ràng, nhưng hiện tại chúng tôi vẫn chưa đến đích. Tuy nhiên, tầm nhìn cũng phụ thuộc vào những cầu thủ mà bạn có. Ngay từ đầu, tôi đã làm rõ một vấn đề: Chúng tôi không thể áp dụng lối chơi giống như ở Man City. Và đó sẽ là sai lầm lớn nhất nếu cố gắng sao chép họ.
Là một HLV, đó là một thử thách, bởi tôi cần phải thích nghi và sáng tạo ra những cách tiếp cận mới. Chúng tôi cần phải trở thành một phiên bản tốt hơn so với các đối thủ bằng cách xác định rõ ràng phương pháp chiến thắng các trận đấu, để từ đó tạo dựng nền tảng cho tương lai.
Đã có những thành công nhất định như chức vô địch FA Cup 2020, góp mặt vào cuộc đua Premier League, hay việc trở lại với đấu trường Champions League, nhưng cũng có những giai đoạn khó khăn như đại dịch Covid… Ông đánh giá thế nào về 4 năm rưỡi đã qua?
Đó là một hành trình phi thường. Nếu không có những giai đoạn khó khăn, tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể không có được những cảm xúc như hiện tại. Covid ập đến, anh không thể tập trung cùng các cầu thủ và xét ở khía cạnh con người, đó là giai đoạn tồi tệ nhất.
Không có người hâm mộ, có một sự thiếu hụt thật sự, chúng tôi không còn kết nối với các fan của mình. CLB hoàn toàn bị cô lập ở một số khía cạnh, đặc biệt là với người hâm mộ và kỳ vọng của họ.
Bấy giờ ông có lo lắng?
Đó là mối lo ngại lớn nhất của tôi, bởi vì để có một bản sắc riêng, anh cần phải đam mê, cần phải cảm thấy rạo rực khi chơi bóng tại Emirates, với mong muốn mang lại niềm vui cho người hâm mộ. Đây là một khía cạnh quan trọng đối với tôi, đặc biệt liên quan đến lối chơi mà tôi muốn xây dựng ở Arsenal, cũng như muốn truyền tải.
Tôi biết rằng sẽ rất khó khăn, nhưng tôi tin tưởng rằng chúng tôi có thể thành công trong công cuộc chuyển giao này. Và giờ đây, tôi có thể khẳng định rằng tất cả những nỗ lực đó đều xứng đáng. Khi tôi đứng trên sân, nhìn xung quanh và thấy gương mặt của người hâm mộ, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Một năm sau khi ông đến, vào tháng 12 năm 2020, Arsenal xếp thứ 15 với chỉ một chiến thắng trong hai tháng. Áp lực đè nặng lên vai là vô cùng to lớn. Ông đã trải qua điều đó như thế nào?
Nghĩ lại, tôi có thể nói rằng đó là khoảng thời gian khó khăn. Nhưng liệu tôi có khổ sở lắm không? Không. Xưa giờ, cách tiếp cận của tôi luôn là tìm kiếm niềm vui trong công việc bằng cách nỗ lực hết mình để trở thành người giỏi nhất và giành chiến thắng. Tôi dồn hết tâm huyết vào công việc. Tôi cố gắng suy nghĩ về những gì mình có thể giúp các cầu thủ tiến bộ.
Nhưng tôi không thể kiểm soát kết quả, và đó là một bài học lớn đối với tôi, bởi khía cạnh này không nằm trong sự kiểm soát của tôi. Đôi khi, càng cố gắng nhiều, anh càng thất bại. Chúng tôi cần tìm ra những thay đổi nhỏ để tạo ra bước ngoặt cho đội bóng.
Ông tìm thấy chúng bằng cách nào?
Có lẽ điều tôi đã làm là quay trở lại những thứ cơ bản, tức những gì tôi cảm nhận được. Và mặc dù, về mặt lối chơi, nó không thể hoàn hảo với những cầu thủ mà chúng tôi có, nhưng tôi luôn tự nhủ rằng mình thực sự phải làm theo trực giác, không vứt bỏ mọi thứ, mà tập trung vào cảm xúc của bản thân. Chắc chắn đó là quyết định sáng suốt nhất mà tôi từng đưa ra.
Ông có nghi ngờ bản thân mình không?
Anh nghi ngờ bản thân mỗi khi anh thua trận. Điều đó đã xảy ra và sẽ tiếp tục xảy ra, bất kể anh đã làm gì trong sự nghiệp của mình. Đó là điều khiến môn thể thao này trở nên tuyệt vời, anh buộc phải luôn cảnh giác. Anh phải đối phó trước những "nốt thăng" một cách chính xác, nhưng càng phải giỏi ứng phó trước những "nốt trầm" nhiều hơn.
Vì khi rơi xuống vực, anh sẽ cảm thấy cô đơn, nghi ngờ bản thân và tỏ ra hà khắc với chính mình. Việc đặt câu hỏi cho bản thân là điều tốt, nhưng tôi nghĩ chúng ta nên lắng nghe cảm nhận của chính mình và từ những người thân cận xung quanh, thay vì chú ý quá nhiều đến những gì người ngoài nói.
Ông giải thích rằng bản thân không thể kiểm soát được kết quả. Vậy làm thế nào, vì kết quả là thước đo và được tất cả nhớ tới?
Tôi hiểu chứ. Chúng ta không bao giờ có thể thay đổi những gì người khác đánh giá về mình. Tôi không thực sự đọc những gì mọi người nói, tôi cố gắng tránh xa khỏi những điều đó. Việc tập trung vào kết quả cuối cùng là không hiệu quả, vì đó là điều nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta.
Trong bóng đá, anh có thể có 30 pha dứt điểm, không để đối phương chọc thủng lưới bàn nào, nhưng rồi anh tự đốt lưới 2 lần và thế là thua trận. Đây là điều chỉ có thể xảy ra trong bóng đá. Tuy nhiên, tôi có thể đảm bảo rằng đội bóng của tôi cạnh tranh, quyết tâm. Mỗi ngày, chúng tôi cố gắng cải thiện bản thân, kiểm soát thế trận tốt hơn để áp đảo đối thủ, kiểm soát cảm xúc tốt hơn trước diễn biến trận đấu và hoàn thiện sự ăn ý giữa các cầu thủ.
Anh cần phải có tư duy phân tích. Hiểu rõ lý do tại sao mình thắng hoặc thua, bất kể người khác nói gì. Và sau đó, thuyết phục các cầu thủ tiếp tục thi đấu, chấp nhận những lời chỉ trích và thừa nhận những sai lầm của bản thân. Sự rõ ràng và minh bạch là vô cùng quan trọng.
Tiềm năng của tập thể ông dẫn dắt là tới đâu, họ có thể tiến xa tới mức nào?
Tôi không biết. Đó là điều hấp dẫn của nghề này. Tôi đã trò chuyện với nhiều HLV cấp cao trong các môn thể thao khác trên thế giới. Tôi hỏi họ, "Ông đã bao giờ huấn luyện ai đó đạt đến tiềm năng tới hạn của họ chưa?" Câu trả lời luôn là không.
Ở đây, tôi đang nói về những người đã từng làm việc với Michael Jordan, những cầu thủ giỏi nhất của NFL, rugby… Đó là sứ mệnh của chúng tôi với tư cách là HLV: Tạo nên nền tảng để cầu thủ phát triển, truyền cảm hứng cho họ và trao cho họ đôi cánh để bay.
Cầu thủ phải cảm thấy an tâm, nhìn thấy niềm tin mà chúng tôi dành cho họ, thấu hiểu bộ môn này và có khả năng tự nhủ rằng trong một môi trường được truyền cảm hứng, họ luôn có thể cải thiện bản thân. Nhưng anh không thể biết hết được! Tôi không biết giới hạn của Bukayo Saka, Gabriel Martinelli, William Saliba hay những người khác. Bởi họ không ngừng khiến chúng tôi ngạc nhiên!
Mùa giải trước, sau nhiều tháng dẫn đầu BXH, Arsenal của ông đã về nhì sau Man City. Bài học chủ đạo mà ông rút ra được là gì?
Có một điều rõ ràng, khi mùa giải bước vào tháng 4-5, đội hình của anh phải hoàn toàn sẵn sàng, có thể lực tốt, tinh thần thoải mái và đạt phong độ cao nhất. Nếu anh có tất cả những điều đó, anh có cơ hội lớn để vô địch. Ngay khi anh bắt đầu thiếu đi một chút yếu tố nào đó, anh sẽ liền gặp vấn đề.
Chính xác thì đội bóng của ông vốn dĩ phụ thuộc vào một nhóm cầu thủ chủ lực, tức không có nhiều chiều sâu lực lượng. Việc xoay vòng cầu thủ xem ra là không mấy khả thi?
Điều đó cũng phụ thuộc vào chất lượng đội hình hiện tại. Giữa trình độ 1 và trình độ 2, có sự chênh lệch rõ ràng về mặt kỹ năng và khả năng đáp ứng yêu cầu thi đấu. Ở Premier League, lý tưởng nhất là cần 92 điểm để đăng quang vô địch. Liệu chúng ta có thể thay đổi 6 hoặc 7 cầu thủ mỗi vòng đấu và vẫn giành chiến thắng? Có thực tế không? Câu trả lời là không. Và tất cả chúng ta đều muốn chiến thắng.
Làm thế nào để giữ cho mọi cá nhân đều sẵn sàng cống hiến?
Đối với tôi, điều quan trọng nhất là mỗi cầu thủ đều cảm thấy bản thân có giá trị, kết nối với đồng đội và tin rằng họ có cơ hội được ra sân thi đấu. Tuy nhiên, có những mối quan hệ (trên sân) mà anh có thể thay đổi dễ dàng hơn, và có những mối quan hệ mang lại sự ổn định và yên ổn cho đội bóng.
Khi anh làm HLV và tiến hành thay đổi, anh phải tự hỏi: Đội bóng sẽ cảm thấy thế nào? Liệu trên sân có đủ người chỉ huy chưa? Liệu lối chơi có uyển chuyển? Chúng ta có dễ gặp nguy hiểm không? Liệu phương pháp pressing này có hiệu quả? Trên thực tế, chính các cầu thủ sẽ mang đến cho anh câu trả lời.
Vai trò của những người làm HLV như chúng tôi là hiểu rõ các học trò của mình trước khi ra quyết định. Và, khi họ bước vào sân, họ cần có sự tự tin khi nhìn vào nhau, họ nhìn nhau và tự nói với nhau rằng chúng ta có thể đánh bại đối thủ.
Ông có sử dụng một số khía cạnh từ sự nghiệp cầu thủ của bản thân trong công việc huấn luyện hiện tại không?
Có một sự cám dỗ kiểu như vậy, nhưng tôi không chắc liệu chúng ta có làm đúng hay không, vì chúng ta có xu hướng suy nghĩ như thời còn là cầu thủ. Đây là một kỷ nguyên mới. Chúng ta cố gắng sử dụng những ví dụ, âm nhạc hoặc phim ảnh, nhưng các cầu thủ lại đang sống trong một thời đại khác.
Tôi không tin rằng anh cần phải tạo ra những sự kết nối như thế, chúng ta là ai nhờ vào những trải nghiệm mà chúng ta đã trải qua, nhưng, cuối cùng, anh phải sống với thực tại và, trên hết, tập trung vào những gì ở phía trước.
So với đội hình năm ngoái, liệu có cần thiết phải hy sinh một chút sự bùng nổ, đánh đổi bớt sự hấp dẫn để trở nên hiệu quả hơn?
Tôi rất vui vì anh sử dụng thuật ngữ này (tức "sự hiệu quả"), vì một đội bóng muốn chiến thắng thì phải tàn nhẫn. Khi họ nhìn thấy cơ hội, họ phải tiêu diệt đối thủ. Họ phải đọc và xác định hoàn hảo những khoảnh khắc ấy.
Trên sân nhà, ở tứ kết Champions League gặp Bayern Munich (Arsenal hòa 2-2 ở lượt đi và thua 0-1 ở lượt về), sau bàn thắng đầu tiên, chúng tôi lẽ ra phải kết liễu đối thủ. Và sau đó, chúng tôi đã tặng họ hai bàn thắng.
Trong một cuộc đấu hai lượt, điều này tương đương với việc leo lên một ngọn núi. Đó là một sự hối tiếc. Ít hấp dẫn hơn, cái này thì phụ thuộc vào cách anh hiểu ý nghĩa của nó. Nhưng đó là góc nhìn của từng cá nhân. Chúng tôi đã ghi được nhiều bàn thắng hơn mùa giải trước, đặc biệt là trong những trận đấu lớn.
Thách thức lớn nhất trong cuộc đua Premier League là gì?
Có lẽ đó là trình độ của đối thủ qua từng vòng đấu. Mùa giải này khó hơn so với mùa giải trước xét ở chất lượng các đội, trình độ HLV, phong cách chơi bóng và những cá nhân trong đội hình các đội. Việc chuẩn bị cho các trận đấu vô cùng phức tạp, có vô số chi tiết mà các cầu thủ cần nắm bắt.
Từ tháng 10, anh biết rằng mình không được phép để thua bất kỳ trận đấu nào, nếu không anh sẽ bị bỏ lại phía sau với cách biệt 6 hoặc 7 điểm. Nhưng chúng tôi không có lựa chọn nào khác, chúng tôi phải chiến đấu và đối với 90% đội hình này, đây là điều hoàn toàn mới mẻ với họ.
Việc thoát khỏi ảnh hưởng của Pep Guardiola để tạo dựng con đường riêng có quan trọng đối với ông hay không?
Tất nhiên rồi, anh cần tạo dựng câu chuyện của riêng mình và đó là điều tôi đang làm, thực hiện những điều chỉnh nhỏ của riêng tôi và điều chỉnh một số khía cạnh khác. "Copy – paste" sẽ không hiệu quả. Nhưng thực tế là tôi đã học được rất nhiều từ Pep. Và tôi vô cùng biết ơn và hạnh phúc khi được trải nghiệm mọi thứ bên cạnh anh ấy.
Tại Barça, tôi đã cố gắng thi đấu ở vị trí của anh ấy. Triết lý và tầm nhìn bóng đá của tôi bắt nguồn từ những năm tháng ở Barça, đó là DNA của tôi từ khi tôi đến đó lúc mới 14-15 tuổi. Bầu trời mở ra và tôi nhìn nhận bóng đá theo một cách khác. Chúng tôi chịu ảnh hưởng của Johan Cruyff. Nó chảy trong huyết quản của tôi.
Giữa ông và Pep Guardiola khác nhau ở điểm nào?
Tôi không phủ nhận bất kỳ yếu tố nào, nhưng anh sẽ có cách riêng để giao tiếp với các cầu thủ. Phương pháp huấn luyện của tôi rất khác so với Pep. Và điều đó có tính chất bắt buộc. Cách tiếp cận trong việc phát triển từng cá nhân của tôi cũng vậy.
Chiến lược của từng CLB cũng khác nhau, vì Arsenal và Man City khác nhau. City đã vô địch rất nhiều trước khi có Pep. Ở đây thì không. Vì vậy, anh phải xem xét tất cả hết những khía cạnh này để xây dựng con đường riêng một cách đúng đắn. Nhưng nó thực sự thú vị đấy chứ! Tạo ra những điều mới thật hấp dẫn, đó là điều tôi thực sự say mê.
Arsene Wenger từng trao cho các cầu thủ rất nhiều sự tự do. Với Guardiola, mọi thứ được sắp xếp và lên kế hoạch nhiều hơn. Vậy thì phương pháp tiếp cận của ông là gì?
Tôi muốn có sự đồng thuận hoàn toàn ở tất cả mọi người. Điều quan trọng là các cầu thủ cảm thấy cách làm việc của chúng tôi là tốt nhất. Họ có thể tận hưởng niềm vui, vươn tới tiềm năng của mình và giành chiến thắng. Mọi khía cạnh của bóng đá phải được thống nhất, nghĩa là, khi anh nhìn vào một bức ảnh, anh phải nhìn thấy điều tương tự như tôi.
(Mikel Arteta lúc này chìa tay ra để lấy một tờ giấy từ chúng tôi và viết nguệch ngoạc ở mặt sau của tờ giấy.)
Arsene Wenger từng trao cho các cầu thủ rất nhiều sự tự do. Với Guardiola, mọi thứ được sắp xếp và lên kế hoạch nhiều hơn. Vậy thì phương pháp tiếp cận của ông là gì?
Tôi muốn có sự đồng thuận hoàn toàn ở tất cả mọi người. Điều quan trọng là các cầu thủ cảm thấy cách làm việc của chúng tôi là tốt nhất. Họ có thể tận hưởng niềm vui, vươn tới tiềm năng của mình và giành chiến thắng. Mọi khía cạnh của bóng đá phải được thống nhất, nghĩa là, khi anh nhìn vào một bức ảnh, anh phải nhìn thấy điều tương tự như tôi.
(Mikel Arteta lúc này chìa tay ra để lấy một tờ giấy từ chúng tôi và viết nguệch ngoạc ở mặt sau của tờ giấy.)
Anh nhìn thấy số nào? Số 9 phải không. Tôi thì nhìn thấy số 6. Điều đó là không thể trong bóng đá. Anh có thể có nhiều cách phân tích một số vấn đề nhất định, còn tôi sẽ làm như thế này hoặc như thế kia, nhưng anh và tôi phải quan sát, nhìn nhận cùng một thứ.
Sáng tạo xuất hiện khi chúng ta đưa ra quyết định, và để điều đó xảy ra, các cầu thủ cần có một cấu trúc đội hình rõ ràng trên sân. Anh ta phải hiểu khi nào có khoảng trống, làm thế nào để gây khó khăn hoặc chặn đứng một số hệ thống chiến thuật của đối phương, ngăn cản một cầu thủ nào đó ở một vị trí trên sân để phòng thủ tốt hơn.
Đó là điều cần thiết, tất cả phải đồng lòng. Và anh cần phải tích hợp điều ấy ngay lập tức vào đầu các cầu thủ để họ đưa ra quyết định, vì trên sân sẽ không có thời gian để suy nghĩ.
Ảnh hưởng của ông đối với những quyết định này là gì?
Ngay khi các cầu thủ bước ra sân, mọi quyết định đều nằm trong tay họ. Công việc của tôi trước trận đấu là chuẩn bị cho họ mọi tình huống có thể xảy ra. Các cầu thủ cần có khả năng dự đoán trước 3 giây những gì sẽ diễn ra trong trận đấu và các giải pháp họ có thể sử dụng.
Đó chính là bản lĩnh ra quyết định. Tự do là khả năng lựa chọn: Thực hiện đường chuyền dài hay dứt điểm? Đưa bóng vào trung lộ hay ra biên? Đồng đội đang tự do có ở gần tôi hay ở phía bên kia sân? Mặt khác, khi chúng tôi nghiên cứu các điểm yếu, khi chúng tôi chỉ cho các cầu thủ thấy mọi thứ và chỉ cho họ thấy một điều gì đó khác sẽ xảy ra nếu họ thay đổi sự lựa chọn, điều đó thật tuyệt.
Tôi thật sự thích việc đó. Chúng tôi cung cấp cho các cầu thủ những công cụ, nhưng họ cần sử dụng chúng bằng cảm nhận của chính mình.
Việc hạn chế sự tự do có tạo ra một đội bóng rập khuôn và vô hại hay không?
Chắc chắn rồi. Nếu tôi chuẩn bị một tình huống nào đó, trong hiệp một hoặc hiệp hai, đối thủ sẽ không lường trước được, tôi có thể khiến họ bất ngờ. Nhưng chúng tôi sẽ không lặp lại điều đó 30 lần. Các đội bóng và HLV giờ đây quá giỏi. Họ sẽ biết cách để thích nghi.
Nếu tôi chỉ tìm kiếm đúng một giải pháp này, tôi sẽ gặp vấn đề. Các cầu thủ cần thi đấu dựa trên những gì đang diễn ra, chứ không phải những gì họ được cho biết có thể xảy ra. Tình huống trên sân thay đổi trong tích tắc. Anh có thể có một cơ hội trong tích tắc và sau đó mọi thứ kết thúc, vì vậy anh cần phải làm khác đi.
Việc phân tích quá mức có tồn tại nguy cơ nào không?
Đương nhiên, việc phân tích nhiều khía cạnh là điều cần thiết, và anh luôn muốn đạt được lợi thế trước đối thủ bằng cách cố gắng dự đoán suy nghĩ của các HLV khác. Họ sẽ làm gì để ngăn chặn chúng ta, gây khó khăn cho chúng ta hoặc thay đổi cục diện trận đấu bằng cách nào?
Nó giống như cờ vua. Tuy nhiên, điều quan trọng là không bao giờ được quên rằng một trận bóng vẫn thuộc về các cầu thủ. Chúng ta cần yêu cầu họ thực hiện những điều họ có khả năng và họ cảm thấy thoải mái. Công việc này không chỉ đơn giản là tưởng tượng các kịch bản được vẽ ra trên bảng hoặc iPad, thực tế không phải vậy.
Kai Havertz không phải lúc nào cũng có vị trí cố định trên sân. Khi ông chiêu mộ anh ấy vào tháng 7 năm 2023, ông định trao cho anh ấy chơi ở vị trí nào?
Ý tưởng ban đầu của chúng tôi là cho cậu ấy chơi ở vị trí số 8 và số 9. Nhưng khi cậu ấy đến, có rất nhiều sự nghi ngờ. Tôi không nghĩ đó là thời điểm thích hợp để cho cậu ấy chơi ở vị trí tiền đạo. Nếu cậu ấy không ghi bàn trong 2 hoặc 3 trận đấu, điều gì sẽ xảy ra?
Nó sẽ ảnh hưởng đến cậu ấy như thế nào sau này? Do đó, cậu ấy đã bắt đầu ở vị trí tiền vệ, cậu ấy ngày càng phát triển, và cũng gặp một số vấn đề. Nhưng chúng tôi nhận ra tiềm năng của cậu ấy. Trí thông minh và khả năng đọc hiểu trận đấu của cậu ấy là phi thường.
Mọi thứ dần ổn định, cậu ấy xây dựng được mối quan hệ trên sân, chúng tôi bắt đầu đẩy cậu ấy lên vị trí cao hơn, cậu ấy phát triển các phản xạ tự nhiên khác và chúng tôi nhận ra rằng điều này có thể hiệu quả. Tuy nhiên, mọi thứ đều có thể thay đổi trong tương lai.
Vào đầu mùa giải, ông đã quyết định sử dụng David Raya thay vì Aaron Ramsdale ở vị trí thủ môn. Có lần ông từng chia sẻ rằng ông không loại trừ khả năng thay đổi thủ môn ngay trong trận đấu, nhưng điều này chưa bao giờ xảy ra.
Chờ đã, anh cần có thêm bối cảnh. Khi đó, tôi được hỏi liệu tôi có thể thay đổi thủ môn trong một trận đấu hay không. Và tôi đã trả lời, "Tại sao lại không?" Trong suốt sự nghiệp huấn luyện của mình, có hai lần tôi cảm thấy mình nên thay đổi thủ môn sau phút thứ 65 và 70.
Tuy nhiên, tôi đã không đủ can đảm để làm điều đó. Tôi nghĩ rằng chúng tôi có thể đã giành chiến thắng nếu tôi dũng cảm làm vậy, vì vào những thời điểm đó, trận đấu đòi hỏi một kiểu thủ môn khác. Hiện tại, chúng ta có hai thủ môn xuất sắc. Đúng là David thi đấu nhiều hơn, và Ramsdale được người hâm mộ yêu thích.
Tuy nhiên, điều đó không thể ảnh hưởng đến quyết định của tôi. Là một HLV, tôi phải đưa ra quyết định dựa trên những gì tốt nhất cho đội bóng.
Ngay từ khi nhậm chức, ông thường xuyên nhắc đến những "tiêu chuẩn không thể thương lượng". Phải chăng những cầu thủ như Pierre-Emerick Aubameyang, Mesut Ozil hoặc Matteo Guendouzi đã không đáp ứng được những tiêu chuẩn này?
Không, không, tôi hoàn toàn không muốn chỉ trích bất kỳ cá nhân nào. Có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến việc một cầu thủ có tiếp tục gắn bó với CLB hay không. Khi tôi nói về giá trị, đó là niềm đam mê, sự cống hiến mà anh phải dành cho môn thể thao này.
Đó là điều không thể thương lượng. Tôi luôn phải nhìn thấy ý chí, khát khao chiến thắng của một cầu thủ hoặc một thành viên trong ban huấn luyện. Và sau đó, họ cần phải tôn trọng mọi người.
Họ cần đủ khiêm tốn để nắm bắt mọi cơ hội để tiến bộ và giúp đỡ những người khác. Chúng tôi muốn tạo ra một môi trường, nơi mọi cá nhân đều cảm thấy hạnh phúc khi trở thành một phần của CLB và đến để làm việc mỗi ngày. Có một ranh giới, và nếu anh vượt qua nó, anh biết điều gì sẽ xảy ra.
William Saliba ký hợp đồng vào năm 2019, sau đó được cho mượn ở Saint-Etienne, Nice và Marseille. Cậu ấy chỉ ra mắt Arsenal vào năm 2022. Kế hoạch ban đầu ông vạch ra cho cậu ấy là gì?
Khi cậu ấy đến Arsenal (mùa hè năm 2020, sau giai đoạn cho mượn đầu tiên), chúng tôi muốn quan sát cậu ấy. Chúng tôi đã giữ cậu ấy lại trong vài tháng. Đánh giá tình hình của chúng tôi khi ấy dẫn đến hai kết luận.
Thứ nhất, cậu ấy chưa sẵn sàng thi đấu ở Premier League, ở cấp độ và vai trò mà tôi nghĩ cậu ấy có thể đảm nhận. Thứ hai, và quan trọng hơn, môi trường không đủ tốt để cậu ấy tiến bộ, để cậu ấy trở thành người mà tôi hình dung và đạt được tiềm năng của mình.
Tôi hoàn toàn tin tưởng rằng cậu ấy kiểu gì rồi cũng sẽ thi đấu cho Arsenal. Nhưng không phải lúc đó. Tôi đã nói với cậu ấy rằng tôi sẽ không đưa cậu ấy vào đội hình, cậu ấy chưa sẵn sàng cho việc đó. Vì vậy, cậu ấy cần phải chứng minh bản thân ở nơi khác.
Và cậu ấy đã thi đấu xuất sắc, ổn định, đều đặn, cậu ấy cũng biết cách xử lý những vấn đề khác. Cậu ấy trở lại và sau một hoặc hai buổi tập, trong một môi trường mới, chúng tôi biết rằng bấy giờ cậu ấy có thể làm được. Kể từ đó, cậu ấy đã chứng minh bản thân một cách xuất sắc trước tất cả mọi người. Sự tiến bộ và ổn định của cậu ấy phải nói là đáng kinh ngạc. Chúng tôi rất vui khi có cậu ấy trong đội hình.
Ông có hiểu tại sao cậu ấy không phải là trụ cột tại đội tuyển Pháp không?
Đó là quyết định của Didier Deschamps. Điều chúng tôi có thể làm là chuẩn bị cho cậu ấy một nền tảng tốt nhất có thể để khiến HLV trưởng tuyển Pháp phải đau đầu lựa chọn. Willy rất hào hứng khi nói về tương lai cùng đội tuyển quốc gia và cơ hội được thi đấu cùng những cầu thủ trên tuyển. Chúng tôi sẽ làm mọi thứ có thể để giúp cậu ấy đạt được ước mơ của mình.
Liệu ông có thể gắn bó với Arsenal trong 22 năm (1996-2018) giống như Arsene Wenger?
(Cười) Tôi không dám khẳng định điều gì là không thể, nhưng khả năng xảy ra những điều như vậy là rất thấp. Đó đã là một thời đại khác. Tương tự như vậy với Sir Alex Ferguson tại Man United (1986-2013). Con người, bộ máy đều đã thay đổi, vai trò của HLV trong các CLB cũng vậy. Làm HLV ngày nay rất khác biệt.
Ông hình dung bản thân mình sẽ như thế nào trong 10 năm tới?
Ông nội tôi, người đã qua đời cách đây vài năm, thường nói với tôi: "Nếu con muốn chọc cười Chúa, hãy tiết lộ kế hoạch của con cho Ngài." Điều này thực sự đã in sâu trong tâm trí tôi từ khi còn trẻ. Đặc biệt là trong bóng đá, nếu tôi phải tưởng tượng về sự nghiệp của mình, cách nó sẽ kết thúc, tôi sẽ sai hoàn toàn.
Tôi muốn chuẩn bị cho bản thân mình những điều khác, cả về mặt cá nhân và sự nghiệp, để trải nghiệm những điều mới mẻ, nhưng tôi không dành quá nhiều thời gian cho việc suy nghĩ về chuyện đó, tôi thích sống trọn vẹn từng khoảnh khắc hiện tại.