A Đẩu tức Lưu Thiện, cậu con trai quý tử của Lưu Bị, là một nhân vật điển hình ở giai đoạn cuối Tam Quốc. Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, La Quán Trung cho A Đẩu có một thiên hào hùng là cùng Triệu Vân tả xung hữu đột ở trận Tương Dương vạn tử nhất sinh.
Không chỉ có thế, sau khi được Triệu Vân đem về bản doanh thành công, A Đẩu còn gắn liền với một điển tích nổi tiếng khác là “ Lưu Bị ném con, mua lòng tướng”. Hành động này của Lưu Bị cũng man trá không khác gì chuyện Tào Tháo gạt con, gạt cháu để khóc Điển Vi. Đấy đều là cơ tâm của nhưng kẻ đại hùng tâm, mưu lược,
Những tưởng có được “tuổi thơ dữ dội” như thế, khi lớn lên, A Đẩu không bằng được Tôn Quyền thì cũng phải sánh với Tào Phi. Nhưng than ôi, cái câu “hổ phụ sinh cẩu tử” hoá ra là có thật. A Đẩu từ khi kế vị Lưu Bị, chỉ là một gã giá áo túi cơm, nhu nhược, hèn kém, mau nước mắt, dễ bị thao túng.
Thế nên mới có chuyện, khi Thục bị Đặng Ngải thu phục, A Đẩu đầu hàng và về Lạc Dương chịu cảnh “an trí” tại kinh đô của nhà Nguỵ, A Đẩu vẫn cười nói hồn nhiên, ăn uống vô tư mặc dù nhạc tấu là nhạc của nước Thục, vũ điệu là của người Thục. A Đẩu chẳng tính toán gì nói ngay: “Ở đây rất vui, ta không còn nhớ gì đến đất Thục nữa”.
Nghe đến câu này, có lẽ linh hồn của Lưu Bị, Triệu Vân, Gia Cát Lượng cũng phải đập đầu vào quan tài để mong chết thêm lần nữa vì sự hạnh phúc trong hèn yếu của con cháu.
Nghe chuyện này, có lẽ những CĐV của MU cũng vỗ đùi cảm thán bởi vì đội bóng của họ hiện tại đích thị là một A Đẩu bản Premier League. Từ một đội bóng đứng trên đầu trên cổ giải đấu, giờ MU trôi dạt xuống giữa BXH, nguy cơ cao không được dự giải đấu nào ở châu Âu mùa sau, hiệu số bàn thắng -3 khi giải còn 3 vòng… có bao giờ MU suy đồi và hèn yếu như thế không?
MU có bao giờ nghĩ mình sẽ trở thành một kẻ mua vui cho những nhà vô địch Premier League như bây giờ. Họ căng sức đá với Liverpool trong sự hò reo cổ vũ của Man City và Arsenal, và bây giờ, MU được Man City ủng hộ để đánh bại Arsenal.
Không những thế, MU đá trên sân nhà vẫn bị Arsenal hay Liverpool, Man City coi như đội chiếu dưới. Chưa bao giờ Arsenal dám chấp MU ngay tại Old Trafford, thế nhưng bây giờ đó là điều dễ hiểu. Bởi vì MU đã đánh mất tự trọng bản thân, biến cái tên CLB thành một đám ô hợp vô tri. Khi MU không còn tôn trọng mình, họ còn có thể được ai tôn trọng?
Arsenal sẽ quyết đánh bại MU bởi vì họ có mục tiêu phải vô địch. Còn MU, không còn gì trong tay kể cả liêm sỉ của một đội bóng đã từng thống trị giải đấu. Các cầu thủ của MU cũng như A Đẩu, chỉ cầu ăn ngon, ngủ kỹ, sống sung sướng là được, không hề biết đến nỗi nhục nhã bị xếp chiếu dưới ngay tại thánh địa của mình.
Sự hèn mạt của A Đẩu là tất yếu, nó chỉ là hình ảnh tượng trưng cho sự mục nát của thể chế mà thôi. Nó giống như MU, rất hạnh phúc khi được coi là kẻ yếu.