Nếu chúng ta quay ngược kim đồng hồ để trở lại năm 2008, thời điểm Sheikh Mansour bin Zayed al Nahyan hoàn tất vụ thâu tóm Man City với lời hứa sẽ làm lột xác một đội bóng có số lần xuống hạng (5) còn nhiều hơn số lần nâng cúp (0) kể từ sau lần đoạt cúp Liên đoàn hồi năm 1976, tình cảnh của Man City thật sự u ám.
Chính Sir Alex Ferguson, HLV của MU khi đó, đã gọi họ là “đội bóng nhỏ với tâm lý nhược tiểu” và là “những kẻ hàng xóm ồn ào”. Ông cũng trả lời “cả đời cũng không” khi được hỏi bao giờ thì City có thể vượt qua United của ông để trở thành đội bóng số Một Manchester. Thời điểm ấy, không có cầu thủ nào của Man City đủ trình độ có mặt trong đội hình toàn ngôi sao của vị HLV người Scotland.
Nhưng thời thế đã đổi thay hoàn toàn. MU bây giờ mới không xứng được xem là đối thủ của Man City. Kể từ lần gần nhất vô địch Premier League, họ chưa có thêm lần nào xếp trên đội bóng cùng thành phố. Và trong khi Man City đã giành được tới 15 danh hiệu, mà mới nhất là cú ăn ba ở mùa giải trước, thì ở cùng giai đoạn, số lần nâng cúp của Quỷ đỏ chỉ là 4, trong đó có 2 cúp Liên đoàn, 1 FA Cup và 1 Europa League.
Xét riêng mùa giải này, United hiện đang kém City tới 18 điểm trên BXH. Họ đã để thua tới 11 trận, so với chỉ 3 của đối thủ. City đã ghi được tới 62 bàn, trong khi con số này ở United chỉ là 37. Tồi tệ hơn, đội bóng của Ten Hag còn đang có hiệu số âm (-2), bất chấp đang sở hữu một hàng công được đánh giá là không hề tệ.
Nếu vào năm 2008, không có một cầu thủ Man City nào đủ khả năng đứng trong đội hình của Man United, thì bây giờ, liệu có cầu thủ nào của Quỷ đỏ đủ năng lực chen chân vào đội hình đầy rẫy ngôi sao của Pep Guardiola hay không?
Câu trả lời, rất đau đớn cho các fan của Quỷ đỏ, là "Không". Châm chước thì có Kobbie Mainoo. Cầu thủ trẻ này đã có những bước tiến thần tốc ở mùa giải này để trở thành nhân tố quan trọng nơi hàng tiền vệ của MU. Phong cách chơi bóng của anh - điềm tĩnh, khéo léo, với nhãn quan nhanh nhạy - rất gần với của những tiền vệ mà Guardiola ưa thích. Vị HLV người Tây Ban Nha chắc chắn sẽ sẵn lòng dang tay đón Mainoo nếu có cơ hội.
Vậy còn những ngôi sao khác thì sao? Về mặt chất lượng, MU có thêm tiền đạo Marcus Rashford và tiền vệ Bruno Fernandes đủ tiềm năng sánh ngang dàn sao của Man City. Tuy nhiên, cả hai đều có những vấn đề lớn. Với Rashford là sự ổn định. Cầu thủ người Anh đã thể hiện được cả những phẩm chất tốt nhất lẫn vấn đề lớn nhất của mình trong trận derby, khi ghi một siêu phẩm ngay đầu trận, rồi biến mất trong phần còn lại. Cách chơi có phần hời hợt của Rashford cũng khó mà thuyết phục được Guardiola, người luôn yêu cầu các tiền đạo phải pressing với cường độ cao.
Trong khi đó, Bruno Fernandes lại sở hữu những điểm mạnh không được chào đón trong đội bóng của Guardiola. Tiền vệ người Bồ Đào Nha có thể tạo ra rất nhiều cơ hội trong một trận đấu, nhưng để có được chừng ấy cơ hội, anh cũng phung phí không ít bóng. Với Guardiola thì cách đá đó khó có thể chấp nhận, bởi ông luôn ưu tiên khả năng kiểm soát bóng. Nếu cần một người có thể tung ra những đường chuyền có độ rủi ro cao, thì ông đã có Kevin de Bruyne rồi.
Khi cả Bruno cũng “không có cửa”, những cầu thủ còn lại của MU đương nhiên không có cơ hội góp mặt trong đội hình của Man City. Thậm chí một số trong đó còn bị đánh giá là chưa đủ giỏi để đá cho chính MU. Một thực tế rất phũ phàng, nhưng đó là thực tế.