Sai lầm lớn của chiến lược gia người Argentina là không tin tưởng vào quá trình tái thiết quy mô của Chelsea. Vấn đề với Pochettino cuối cùng là việc ông gia nhập một CLB không muốn HLV nắm toàn quyền. Rõ ràng, bất cứ ai muốn gắn bó lâu dài với Todd Boehly và Clearlake Capital đều phải hợp tác chặt chẽ với BLĐ trên mọi phương diện, cởi mở đón nhận những góp ý xây dựng và tránh can thiệp quá nhiều vào quá trình tuyển mộ cầu thủ.
Thật không may, đó chưa bao giờ là phong cách của Pochettino - giống như Thomas Tuchel, người chỉ trụ lại được 7 trận trước khi bị sa thải. Pochettino ở tuổi 52, sở hữu cá tính mạnh mẽ, cuốn hút và là một HLV giàu kinh nghiệm. Ông tin rằng cách làm của mình là tốt nhất. Pochettino sẽ không bao giờ lắng nghe những đề xuất về việc cải thiện phương pháp tập luyện để giảm thiểu chấn thương cho các cầu thủ Chelsea.
Tuchel ra đi trong mập mờ sau khi mối quan hệ với Boehly và Clearlake Capital đổ vỡ. Pochettino biết cách quản lý cấp trên tốt hơn. Ông là một người dễ gần hơn so với Tuchel. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là chiến lược gia người Argentina không có quan điểm mạnh mẽ về cách điều hành CLB. Pochettino không ngại thể hiện quan điểm của mình trước giới truyền thông trong nửa sau mùa giải. Ông không ngại ngần để nói rõ mong muốn có nhiều quyền lực hơn trong việc mua sắm.
Mặc dù đã chi hơn 1 tỷ bảng mua cầu thủ kể từ khi Boehly và Clearlake mua lại CLB từ Roman Abramovich hai năm trước, Chelsea vẫn không sẵn sàng thay đổi cách tiếp cận của họ để phù hợp với người chỉ giúp họ cán đích ở vị trí thứ 6. Behdad Eghbali, người có tiếng nói quan trọng nhất, đã không chắc chắn về Pochettino ngay từ đầu.
Liệu có điều gì khiến Eghbali thay đổi suy nghĩ? Thất bại trước những cầu thủ trẻ của Liverpool ở chung kết cúp Liên đoàn hay việc không thể cạnh tranh suất dự Champions League đều không giúp ích gì. Cuối cùng, Pochettino không bao giờ củng cố vững chắc vị trí của mình.
Không khó để kết luận rằng sai lầm lớn nhất của Pochettino là không nhận ra đây không phải là một CLB phục vụ theo ý của HLV. Quyền lực chỉ chảy theo một hướng - về phía hai giám đốc điều hành thể thao, Laurence Stewart và Paul Winstanley, những người thân cận với Eghbali.
Chính Stewart và Winstanley là những người đã triển khai chính sách ưu tiên cầu thủ trẻ của Chelsea. Việc Pochettino, người được lòng các cầu thủ, đã khiến chính sách này hoạt động bằng cách giúp một đội hình trẻ phát triển dường như không được ghi nhận. Điều đáng nói là việc đội bóng bứt phá lên vị trí thứ 6 chỉ được coi là bằng chứng cho thấy những lời chỉ trích Stewart và Winstanley là sai lầm.
Chelsea đang quyết tâm hiện đại hóa. Joe Shields là một nhân vật quan trọng trong nhóm tuyển dụng và Sam Jewell là tân binh mới nhất đến từ Brighton. Họ đang lùng sục trên toàn cầu và sắp hoàn tất hợp đồng với tài năng trẻ Estevao Willian của Palmeiras với giá hơn 60 triệu euro. Kế hoạch của Chelsea đầy tham vọng và có thể có vẻ điên rồ. Tuy nhiên, nếu thành công, họ có thể sở hữu một trong những đội bóng hay nhất thế giới.
Vì vậy, HLV trưởng phải trung thành với đội tuyển dụng. Đừng chống lại chiến lược chung. Đừng mắc sai lầm khi nghĩ rằng bữa tối thân mật của Pochettino với Boehly vào thứ Sáu tuần trước có ý nghĩa gì. Pochettino muốn có những bản hợp đồng giàu kinh nghiệm trong năm ngoái và cả mùa hè này. Ông không đồng ý với kế hoạch bán hai trong số những cầu thủ quan trọng nhất của mình là Trevoh Chalobah và Conor Gallagher vì những lo ngại về tài chính. Ông cũng không thực sự hứng thú với việc Chelsea đưa về chuyên gia tình huống cố định Bernardo Cueva từ Brentford.
Đến đây, cần phải thừa nhận rằng Pochettino có thể đã đi sau thời đại khi những phương án tác chiến tình huống cố định của Arsenal đang phát huy hiệu quả. Chelsea mong muốn một HLV trẻ, cấp tiến, có thể thoải mái thích nghi với cấu trúc của họ. Họ không cần những màn tranh cãi. Do đó, Chelsea có thể sẽ tránh xa những nhân vật dễ gây mâu thuẫn về triết lý như Roberto De Zerbi. Hiện tại, họ đang rất quan tâm đến Kieran McKenna, HLV 38 tuổi tài năng của Ipswich Town.
Tuy nhiên, Chelsea muốn trở thành đội bóng cạnh tranh danh hiệu một cách ổn định. Các HLV trẻ đang được ưa chuộng, nhưng lịch sử cho thấy các CLB thành công thường xây dựng đội bóng xung quanh nhân vật quyền lực đứng trên đường piste. Ví dụ, Arsenal đáp ứng mọi nhu cầu của Mikel Arteta. Mùa giải bất bại của Bayer Leverkusen không phải nhờ cấu trúc của họ, mà là nhờ Xabi Alonso. Đôi khi, một nhân vật truyền cảm hứng, đòi hỏi cao, say mê và có phần hơi lập dị là cần thiết. Liverpool đã có điều đó ở Jurgen Klopp. Các cầu thủ cần niềm tin. Họ cần một biểu tượng dẫn dắt họ vượt qua khó khăn - đặc biệt là khi Pep Guardiola đang tạo ra biểu tượng quá lớn ở Man City.
Chelsea vẫn còn một chặng đường dài để vươn tới đỉnh cao. Điều đáng lo ngại là họ đã tự tạo ra thêm sự bất ổn cho chính mình; thậm chí có thể đang trở thành một đội bóng khó quản lý. Graham Potter ra đi sau chưa đầy 7 tháng, Pochettino chưa đến 1 năm. Với tình hình hiện tại, các ứng viên tiềm năng sẽ tự hỏi liệu đây có phải là một công việc bất khả thi. McKenna và những người khác sẽ cần cân nhắc xem điều này có xứng đáng với những rắc rối hay không. Phần thưởng có thể rất tuyệt vời. Đây là cơ hội để dẫn dắt đội bóng trẻ tài năng này và tạo nên điều gì đó đặc biệt. Mặt khác, nếu bạn không sẵn sàng chấp nhận những nhà cách mạng của bóng đá, cái giá phải trả có thể rất đắt.